Saturday, January 17, 2015

Tiếng đàn xưa



Hoa tuyết buông hờ hững
Rới xuống đời ,rơi nhanh
Có điều chi tiếc nuối ?
Khi ước vọng không thành !

Này giấc mơ muôn thuở
Của ngày xưa thật xa
Tri âm giờ đâu nhỉ
Tử Kỳ với Bá Nha

Tiếng đàn xưa vang vọng
Điệu nhạc buồn miên man
Người đi , đi đâu mất
Ai ở lại tủi hờn ?

Tuyết rơi trắng xóa bên hồ
Tưởng như dòng lệ bên bờ trấm luân !

Bâng khuâng ta khẽ hỏi
Đời có là gì không ?
Đêm rồi đêm lặng lẽ...
Mịt mù trời tuyết rơi !

Có điều chi sót lại
Để thẩn thờ lòng ai
Ngày qua ngày rơi xuống
Nhạt nhoà theo gió bay ...!

Người phương xa có nhớ
Một thời thơ mênh mông
Gió bên thềm vi vút
Đưa ta vào hư không !

Bâng khuâng ta hỏi chính mình
Phải chăng có một bóng hình người dưng ?



http://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gifhttp://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gifhttp://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gif


6 comments:

  1. Chúc bạn hiền tuần mới an lành
    Tiếng đàn xưa cũ ngân nga xuân về (~_~)

    http://i.imgur.com/lmef6lB.gif

    ReplyDelete
    Replies
    1. BD cũng vậy nhé . Cám ơn bạn rất nhiều đã để lại tranh thật đẹp .

      Delete
  2. Tiếng đàn xưa chẳng bao giờ xưa trong tình cảm của kẻ chung tình, người xưa vẫn luôn sống mãi trong tâm trí của người luôn trân quý ân tình. Xưa mà chẳng xưa, xưa mà vẫn làm lòng người tràn đầy nỗi nhớ, đau đáu sự tiếc nuối, niềm riêng sâu thẳm. Tiếng đàn là tâm sự, là tình cảm, là nỗi lòng của người tạo ra âm thanh nghệ thuật đó. Người ta có thể hiểu được một bài ca, một bài thơ, một vở kịch, một bộ phim,… sẽ dễ dàng hơn là hiểu một giọng đàn bằng sự đồng cảm sâu sắc. Tiếng đàn xưa phải chăng chính là những kỷ niệm, những tình cảm gắn bó,là những nỗi lòng chưa thể nói hết hay chưa kịp nói? Với người xa xứ thì mùa đông chắc là buồn nhất vì ở quê nhà lại là mùa xuân- mùa của sum họp gia đình. Mùa đông thì lạnh tất nhiên rồi nhưng không bằng cái lạnh của sự cô đơn, trống vắng, khắc khoải nhớ thương, buồn tủi, nuối tiếc những gì đã qua, lo lắng cho một tương lai sắp tới,… Khi đó tiếng đàn xưa hẳn là xa xăm lắm nhưng mà như vang vọng văng vẳng đâu đây khiến cho lòng chẳng an, cứ muốn đi tìm và rồi tìm mãi, liệu có thấy hay không? …


    Bài thơ rất sâu sắc về tình cảm, em đọc mà ngộ ra được rằng: tình cảm là vô giá nên phải trân trọng, gìn giữ và không nên dối lòng với tình cảm đó.
    Em không phải là người sâu sắc cho nên nghĩ lan man, cảm nhận bài thơ của anh theo cách hiểu non nớt của em không biết có đúng không, thôi kệ, nghĩ sao nói vậy,hii

    ReplyDelete
    Replies
    1. Em có suy nghỉ như thế là hay quá rồi , như đi guốc trong bụng anh vậy hihihi ...Cám ơn vì được sự cảm nhận và phân tích sâu sắc của em .Anh bận việc nên hôm nay mới trả lời được cho em , thông cảm nhé !

      Delete
  3. Bâng khuâng ta hỏi chính mình
    Phải chăng có một bóng hình người dưng ?
    Gió sao gió mát sau lưng
    Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này..
    Hì hì..Em bắt quả tang nha..

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ui em đừng méc nha ...hihihihi anh có quà cho em nè :)

      http://vnjobseek.com/images/10-quy-tac-ve-tang-qua.png

      Delete

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*