Saturday, October 24, 2015

Nắng sớm


Sấp, Ngữa – Âm, Dương…
Đêm tối trôi qua
Bình minh lên
Bầy chim nhỏ ríu rít hót vang đón chào ngày mới
Nắng trải lụa vàng soi rọi khắp muôn loài
Hạt sương sớm chợt nép mình rung rẩy
Mặt trời lên thì đành phải tan thôi

Vũ trụ tuần hoàn.
Vòng quay khép kín
Ngày và đêm
Sáng  tối
Nắng rồi mưa
Có lại không
Không  có
Thiếu  thừa
Thì cũng phải.
Đừng bận lòng rối rắm.
Ta dang tay đón nắng vàng tươi thắm
Gió đùa mây
Lá hát nhịp rì rào
Hoa khoe sắc, bung xoè từng cánh mỏng
Sóng bạc đầu cho lòng biển lao xao.
Đời là thế !
Cuộc nhân sinh là thế…
Tất bật
Gian lao |
…rồi cũng thành không
Vòng trầm luân nghìn thuở cứ quay vòng
Và cát bụi lại trở về cát bụi.
Mong có lúc Ta làm viên đá cuội
Móp méo ?
Vuông  tròn ?
…lăn lóc giữa đường trần
Chẳng bận lòng suy nghĩ. cân phân
Sai hay đúng , bạc lòng và nhân nghĩa ?
Kia là nắng sớm mai
Cho đôi bạn tình ngắm nghía
Vai kề vai thủ thỉ chuyện cau trầu
Chẳng biết gì điều ngang trái, bể dâu
Đời êm ái
Dịu dàng như vầng hồng lan tỏa.
Rồi chính ngọ
Nắng vẫn còn nguyên đó
Dẫu có lúc gắt gay, bỏng rát mặt người
Mà cây xanh màu
Hoa lá lại thêm tươi
Nắng là nắng
Nắng bên đời mê mải.
Ngày sẽ qua
Đêm tối rồi quay lại
Chuyện tử sinh là chuyện của đời thường
Hoa dâng đời nồng đượm những mùi hương
Ta gửi cho người vần thơ thương thơ nhớ.
Nắng sớm mai trao trần gian nhịp thở
Thơ ươm mầm
Trả món nợ   Thi Nhân.

 * Bài thơ cũ  (3tháng8 năm 2010 )


Monday, May 18, 2015

Mùa Phượng tím



Mùa Phượng tím
Theo em về xứ lạ
Để một người ...cứ mãi chép vần thơ
Gửi về ai ngần ấy những ước mơ
Mơ không trọn
Đời u hoài như thế ...

Mùa phượng tím
Đất trời dường rơi lệ
Dòng thời gian khóc kể một lần quên
Cứ giá mà ...
Ngày ấy bớt chông chênh
Thì phượng tím đã không về xứ lạ .

SN
May 18 / 2015



Thursday, May 7, 2015

Cánh thơ trôi





Sợi tóc bạc gợi lên từng nỗi nhớ
Một khoảng đời bỏ ngỏ phía sau lưng
Cất tiếng kêu thời gian ơi trở lại
Để không gian cho một lối đi về

Ai cũng có một khoảng thời thơ trẻ
Vậy mà sao ngóng mãi vẫn xa ngàn
Đêm thao thức , con chim buồn lẻ bạn
Tiếng kêu thương trong đêm tối lặng thầm

Trôi về đâu những hẹn ước xa xăm
Làn gió thoảng đưa thơ qua ngày tháng
Để thơ buồn...trôi nhè nhẹ lang thang
Bay bay mãi qua khung trời kĩ niệm

Một thời thương dẫu luôn hoài tìm kiếm
Vẫn mịt mù như giữa chốn hư vô
Xin thầm lặng giấu tình em ở đó
Để nỗi buồn rơi xuống cõi mênh mông ...


SN ( Dec. 2 - 2011)

Sunday, April 26, 2015

Có những điều



Có những điều chưa kịp nói với nhau
Để tháng năm qua đi tròng trành lỗi hẹn
Từng chiếc lá xuân thì buông trút vội
Nắng mùa xuân trổ úa giọt vàng rơi

Có những điều vẫn muốn nói với nhau
Mà bâng khuâng hỏi lòng sao dâu bể
Điều có thể và điều không có thể
Lẫn vào nhau quyện kín giấc mơ đời

Có những điều như đã nói với nhau
Ánh mắt chao nghiêng nắng chiều tắt chậm
Rúng rính bờ vai lòng riêng chợt thấm
Gót dỗi hờn vội vã ngút đường quen

Có những điều sẽ chẳng nói với nhau
Dõi mắt từng đêm rơi buồn tiếng vạc
Là những lúc đất trời nghe mặn chát
Muối ân tình ai ủ suốt ngàn năm

Có những điều vẫn phải nói với nhau
Dù một lần thôi rồi rơi vào quên lãng
Thì cũng đủ cho một trời lãng đãng
Gọi mùa thu dài tóc cố nhân ơi.
SN



Wednesday, January 28, 2015

Nếu một mai...



Nếu một mai ta trở về với đất
Trong cuộc đời đâu thấy vắng ta đi
Là hạt cát ta trở về với cát
Để lại đời một nỗi nhớ hư vô

Nếu một mai ta không còn có nữa
Những vần thơ ta gửi tặng cho em
Xin em giữ trong tận cùng nỗi nhớ
Có một lần cho em chút bâng khuâng

Nhắm nhẹ mắt em sẽ nghe ta nói
Lời cuối cùng hãy nhớ mãi nghe em
Thân xác đó sẽ trở thành cát bụi
Linh hồn này sẽ nhớ mãi tên em ...

SN





Tuesday, January 20, 2015

Hai Quê



Phương Nam Anh - có dòng sông chín nhánh
Nước dập dềnh con sóng Cửu Long Giang
Mang màu mở cho cây cành trĩu quả
Đem phù sa để lúa chắc hạt vàng.


Hà Nội Em - cây Lộc Vừng chín gốc
Nghiêng bờ xa, mời mọc bóng Hồ Gươm
Hoa đỏ thắm rũ theo chiều gió cuốn
Thắp niềm mơ - căng rộng những cánh buồm.

Cây chín gốc và Sông dài chín nhánh
Cùng vầng trăng sóng sánh giữa trời cao
Khoảng cách xa mà lòng người gần lại
Cùng Xuân nồng, cùng màu nắng lao xao.

Thì có phải là quê em thơ mộng ?
Liễu đan cành xoè rộng những chùm hoa
Hồ Lục Thuỷ vẫn nao lòng lữ khách
Bóng thu vàng Hà Nội - có đâu xa.

Quê anh đấy - đồng xanh, xanh ngút mắt
Cánh Cò chao, gờn gợn lúa vàng mơ
Chiều réo rắt tiếng Sáo_Diều ru gió
Ấm tim người, ngọt lịm những câu thơ.

Điệu hò ơ của dòng sông chín nhánh
Hoà cùng câu Quan họ đọng bờ môi
Đêm lúng liếng ánh trắng vàng ngan ngát
Bỗng như gần...gần - chẳng chút xa xôi.

Chắc có lúc, anh sẽ thăm Hà Nội
Ngắm Hồ Gươm, cây chín gốc - Lộc Vừng
Nghe lá hát trong chiều tà nghiêng bóng
Chợt thấy lòng xao xuyến đến rưng rưng.

Cũng có thể, em xuôi dòng sông hẹn
Về miền Nam, bẽn lẽn những niềm vui
Xem con sóng vỗ bờ sông chín nhánh
Để cõi lòng rộng mở đến chơi vơi.

Thì cứ thế
Dăn lòng ta - cứ thế
Điệu Hoài Lang ôm một nỗi hoài mong
Và xứ Bắc vẫn luôn hoài nhung nhớ
Cánh Diều nghiêng, soi bóng Cửu Long giang .







http://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gifhttp://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gifhttp://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gif

Saturday, January 17, 2015

Tiếng đàn xưa



Hoa tuyết buông hờ hững
Rới xuống đời ,rơi nhanh
Có điều chi tiếc nuối ?
Khi ước vọng không thành !

Này giấc mơ muôn thuở
Của ngày xưa thật xa
Tri âm giờ đâu nhỉ
Tử Kỳ với Bá Nha

Tiếng đàn xưa vang vọng
Điệu nhạc buồn miên man
Người đi , đi đâu mất
Ai ở lại tủi hờn ?

Tuyết rơi trắng xóa bên hồ
Tưởng như dòng lệ bên bờ trấm luân !

Bâng khuâng ta khẽ hỏi
Đời có là gì không ?
Đêm rồi đêm lặng lẽ...
Mịt mù trời tuyết rơi !

Có điều chi sót lại
Để thẩn thờ lòng ai
Ngày qua ngày rơi xuống
Nhạt nhoà theo gió bay ...!

Người phương xa có nhớ
Một thời thơ mênh mông
Gió bên thềm vi vút
Đưa ta vào hư không !

Bâng khuâng ta hỏi chính mình
Phải chăng có một bóng hình người dưng ?



http://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gifhttp://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gifhttp://dl7.glitter-graphics.net/pub/729/729747d8za2kbusq.gif