Những mùa
xuân cũ đã về đâu
Để lại quanh đây trắng đỉnh sầu
Ta ở nơi này xuân rơi tuyết
Bão bùng sương gió đón mưa ngâu
Để lại quanh đây trắng đỉnh sầu
Ta ở nơi này xuân rơi tuyết
Bão bùng sương gió đón mưa ngâu
Những mùa
xuân cũ mãi ra đi
Nhạt nhòa kỷ niệm đọng trên mi
Kể làm sao hết mùa thơ ấu
Tiếc đến trăm năm phút níu ghì
Những mùa áo trắng lem bụi trần
Hàng cây phượng đỏ ở ngoài sân
Rơi như màu máu tim tan vỡ
Là biết xa nhau đã như lần
Người nhắc làm chi cho xót xa
Lưu bút còn đây khúc tình ca
Mỗi lần trăng hát lời viễn xứ
Mỗi lần còn ngỡ thoáng hương hoa
Những mùa xuân nữa biết ra sao
Tìm ghi trí nhớ mộng ngọt ngào
Dù mãi đôi bờ ta vẫn viết
Dù tình hai ngã bút tìm trao
Những mùa xuân nữa ở trong tim
Khi nhớ về nhau khoảng lặng chìm
Chờ đêm trăng sáng anh ra ngõ
Là biết em về bên mái hiên
Nhạt nhòa kỷ niệm đọng trên mi
Kể làm sao hết mùa thơ ấu
Tiếc đến trăm năm phút níu ghì
Những mùa áo trắng lem bụi trần
Hàng cây phượng đỏ ở ngoài sân
Rơi như màu máu tim tan vỡ
Là biết xa nhau đã như lần
Người nhắc làm chi cho xót xa
Lưu bút còn đây khúc tình ca
Mỗi lần trăng hát lời viễn xứ
Mỗi lần còn ngỡ thoáng hương hoa
Những mùa xuân nữa biết ra sao
Tìm ghi trí nhớ mộng ngọt ngào
Dù mãi đôi bờ ta vẫn viết
Dù tình hai ngã bút tìm trao
Những mùa xuân nữa ở trong tim
Khi nhớ về nhau khoảng lặng chìm
Chờ đêm trăng sáng anh ra ngõ
Là biết em về bên mái hiên
SN
Gói lòng tôi cất vào trang giấy cũ
Nơi có mùa xuân giăng sợi mây hồng
Nơi có bàn tay âu yếm những lời ru
Nơi có ánh mắt dịu dàng màu xanh biếc
Nơi có ân tình thì thầm thương tiếc
Mùa hạ ra đi nắng ngủ bên trời
Gửi lại người những giọt động bờ môi
Hôm nắng ấm chia tay còn để lại
Ngập nồng nàn trong góc tim dấu ái
Sợi mưa thu giăng nhớ một chân trời
Làm sao biết một ngày tình xa mãi
Nắng chạnh lòng xếp lại nụ cười tươi
Gói lòng tôi vào hạt mưa lách tách
Gõ vào đêm âm động khoãng lặng buồn
Gói lòng tôi vào con tim đã rách
Vỡ mạch máu hồng giọt mặn chơi vơi
SN
CÁNH HỒNG VƯƠNG KỶ NIỆM
Nhận thơ em ...cánh hồng trên trang giấy
Vậy mà lòng cũng hé nhụy mùa hoa
Mùi nồng nàn của hương nhớ rất xa
Vừa sống lại trong ta từng kỷ niệm
Vậy mà lòng cũng hé nhụy mùa hoa
Mùi nồng nàn của hương nhớ rất xa
Vừa sống lại trong ta từng kỷ niệm
Vẫn màu thơ
tôi tươi dòng mực tím
Vẫn màu thơ em nét đượm hương đời
Vẫn còn tôi đắm hồn giữa chơi vơi
Nét từng nét ru hời mùa yêu dấu
Chữ của tôi mềm một vùng thơ ấu
Vần ngu ngơ kết lại giọt hương thừa
Cứ tưởng mình vừa trở lại miền xưa
Nâng niu vạt mây chiều chen sợi nắng
Thơ của em vướng vào lòng giăng mắc
Sợi thu buồn siết chặt một vòng tay
Tôi vẫn vậy ngu ngơ tình thân ái
Chẳng bao giờ xóa được ở trong nhau...
Vẫn màu thơ em nét đượm hương đời
Vẫn còn tôi đắm hồn giữa chơi vơi
Nét từng nét ru hời mùa yêu dấu
Chữ của tôi mềm một vùng thơ ấu
Vần ngu ngơ kết lại giọt hương thừa
Cứ tưởng mình vừa trở lại miền xưa
Nâng niu vạt mây chiều chen sợi nắng
Thơ của em vướng vào lòng giăng mắc
Sợi thu buồn siết chặt một vòng tay
Tôi vẫn vậy ngu ngơ tình thân ái
Chẳng bao giờ xóa được ở trong nhau...
SN-10/20/2012
NGỦ NGOAN NHÉ
Trời quê Mẹ
nghìn trùng...
thăm thẳm !
Dẫu không một lần về thăm nơi hò hẹn …!
Quê hương Tôi
đồng lúa xanh ngan ngát khắp mọi miền
Hồng hà,
Cửu Long dòng sông dài chín nhánh
Ký ức buồn !
Tiếng sáo diều như sa xuống thấp
Thấp đến gần chạm đất để rồi...
rơi !
Vẫn tự nhủ thầm: đừng mơ nữa - Tôi ơi !
Ngày xưa ấy,
tuổi thơ rời rã...
nhớ !
...
Thì cũng một lần dừng chân, dù có thể là bỡ ngỡ...
Hà Nội trời chiều,
bên Hồ Tây,
ngồi thẩn thờ và hờ hững đếm lá mùa Thu !
Lất phất mưa bay
đất Hà thành trầm lặng thế đấy ư ?
Để chợt thấy...
miền Nam
quê Tôi bình yên như cỏ.
Đồng lúa mênh mông
điệu hò ơ...quyện hòa theo gió
Thấm vào lòng người, vào cả góc hồn riêng.
...
Chiều !
Boston...
Rừng Thu phong vắng lặng thoáng chao nghiêng
Chắc chẳng thể nào êm đềm hơn rặng Phi lao trời Việt.
Cả khúc guitar thuở nào tha thiết...
Có một người vẫn lặng thầm dạo mãi tháng ngày qua !
Trà Vinh quê Tôi
không nguy nga,
lộng lẫy,
và tráng lệ như phố xá nơi đây
Mà sao lại ngất ngây, chan hòa nghìn thuở.
...
Ngủ yên nhé !
Ngày xưa ơi !
Tôi luôn thầm nhắc nhở...
Một trời thương
một trời nhớ - đất quê mình !
Áo trắng ngày nào phơi phới giữa bình minh.
Cho con đò cũ bên sông,
cứ mãi chờ mong và nhớ thương hoài câu hò hẹn !
...
Ngủ ngoan nhé !
Tôi ơi !
Một bến đời nguyên vẹn.
Ruộng bạt ngàn xa...
Khói lam chiều…
Dòng sông in...bóng dừa nghiêng theo nắng
Con đường làng văng vẳng điệu ầu ơ...
Đồng lúa xanh …có con Nghé nhỏ gọi đàn.
Đồng lúa xanh …có con Nghé nhỏ gọi đàn.
SN
KHÚC MÙA ĐÔNG
Thu đã đi rồi người có hay
Có nghe sương khói đã về đầy
Mưa ru đất ngủ ngày tăm tối
Gió trên đồi hú chuyện đắng cay
Người tìm đâu nữa một mùa thu
Thấm vai sương lạnh mấy lời ru
Sầu nằm ủ dột Đông phơi gió
Như cắt vào lòng nỗi ưu tư
Người tìm đâu nữa bài ru ca
Mẹ đã ra đi một chiều tà
Áo lụa trong rương mùa năm cũ
Xếp lại ân tình cất cho Cha
Ta về nhặt tuyết thơ buốt lạnh
Ngang đường con sóc chết nằm lăn
Mùa đông chi vội mùa đông hỡi
Cây cỏ buồn so đất cổi cằn !
Nov,5-2012.
SN
SAY MỘNG THU VÀNG
Chợt bóng người về ngang bên ấy
Gió ngoài hiên đưa đẩy mùa thu
Nắng reo từ cõi sương mù
Thơ về thăm bạn tình thư theo về
Sáng thứ bảy nghe như bừng dậy
Gọi nàng thơ xa ngái trên rừng
Gió lay cành nắng rung rung
Hôn nàng thơ ngủ lao lung mấy mùa
Thu chầm chậm tình xưa vẫn đợi
Vướng hồn mây níu gọi hạ hồng
Thơ người chảy một dòng sông
Cội nguồn xa thẳm mà lòng kề bên
Hạ đi rồi bồng bềnh thương nhớ
Gió mùa thu bỡ ngỡ choàng vai
Anh chàng thơ, mộng lưu đày
Nhặt màu kỷ niệm mà say thu vàng
SN
-------0O0-------
(HỌA THƠ CÙNG VIỆT THẢO)
Hai đường thẳng song song.
Anh với em là hai song song
Muôn thuở cách đều chẳng thể cong
Bên nhau dài mãi qua bức vách
Kẻ ở đầu sông người cuối sông.
Hạnh phúc nhìn nhau trong lẳng lặng
Cay đắng ngọt ngào thế cũng xong
Còn bao năm tháng như vầy nữa
Em vẫn cam lòng với duyên không.
Việt Thảo
Bài họa
MUỐN ẤM KHÔNG ?
Đêm vắng canh tàn muốn ấm không
Để đây mai mối kiếm tấm chồng
Mắc gì thương nhớ qua bức vách
Sao phải nghẹn ngào lúc lập đông
Hạnh phúc gì đâu trong vắng lặng
Cay đắng như vầy cũng bảo xong
Ai ơi nếu muốn thì xin nhắn
Đây sẽ kiếm dùm khỏi đợi mong
SN
***
Muốn kiếm thêm thì có được không?
Bởi đây vốn đã có một chồng
Chuyện cũ qua rồi nay nhớ lại
Chút chút thế thôi lúc vào Đông
Nhưng dẫu ra sao tình vẫn đẹp
Ngồi ôn kỉ niệm đã là xong
Chẳng dám nhờ ai mơ giúp ấm
Bởi đời và thực khác nhau mong.
Việt Thảo
***
Có dám không?
Trời ơi định giết người phải không?
Làm sao mà dám lấy hai chồng
Việt Nam chớ phải đâu Tây Mĩ
Mơ có đôi khi chỉ để trông.
Cái gì còn mất đây không hiểu
Chuyện của lòng mình thật đã xong
Làm ơn đừng nói mà sợ lắm
Không theo bà Táo học đòi mong.
Việt Thảo
***
Giúp người đây giúp chẳng kể công
Gái Việt từng khi cũng hai chồng
Há sao lại nói đây muốn giết
Ngặt nỗi ai thời cứ mãi trông
Chuyện ai còn mất thời ai hiểu
Âm ĩ trong lòng chắc đã xong?
Nói thời đây nói cớ chi sợ
Tích xưa bà Táo cũng còn mong
SN
Có thấy kẻ nào ác thế không
Xúi dại người ta lấy hai chồng
Mình chịu chắc gì người lại chịu
Duyên nợ làm sao ba kẻ trông
Chuyện cũ hết rồi thuyền sang bến
Còn đâu nắm níu thế là xong
Táo bạo nghe lời thơ mà rét
Thôi tôi sợ lắm chẳng hề mong.
Việt Thảo
***
Có khó gì đâu chuyện hai chồng
Chia cữ mỗi ngày ắt đặng xong
Tích xưa hai Táo đà cam chịu
Chuyện cũ vẹn bề ba kẻ trông
Đành rằng chuyện xưa thuyền sang bến
Ngặt nỗi bây giờ vẫn nhớ mong
Đây nay muốn giúp mà than rét
Duyên nợ đang chờ hỏi phí không ?
SN
***
Nếu anh nói có em bảo không
Thì khó làm sao cái chuyện chồng
Yêu chỉ để yêu nào toan tính
Duyên đà phận đẹp dám đâu trông
Một chút gió về lao xao lá
Trời lại lặng quang trở lại xong
Truy xét làm gì giây mơ mộng
Thật tình chỉ thế quyết không mong
Việt Thảo
***
Ừ nhỉ , vô duyên quá phải không
Hỏi chi ba cái chuyện con - chồng
Đã quen một bóng trên đường vắng
Chẳng ngại lắm người lúc phố đông
Thôi cứ nhởn nhơ cùng Nguyệt Lão
Mắc gì dan díu với Tơ Hồng
Chồng hai , vợ một quên đi nhé
Anh khỏi phải tìm, chớ ngóng mong .
SN
Lạy thầy con sống có được không
Phán cái kiểu ni ở giá chồng
Cái gì chia cử như đi gác
Bè bạn cười cho ở mà trông
Ai chẳng nhớ về tình dang dở
Nhớ thì biết vậy dám nào mong
Duyên dẫu có duyên mà không nợ
Đành lòng quên hết thế là xong.
Việt Thảo
********
Lại thầy năn nĩ phải thế không
Ai nói kiểu ni ở giá chồng
Cứ phân chia cữ người mỗi nhật
Khéo nói ai ngờ biết với trông
Tình xưa chuyện cũ ai than thở
Nhớ để rồi quên sao vẫn mong
Trách Trời cao sắp duyên không nợ
Lòng không quên được chắc hỏng xong !
SN
*********
Gặp phải khách lỳ chứ chẳng không
Bàn chi không nói, cứ chuyện chồng
Ổng mà nghe được không tưởng tượng
Tôi sẽ bỏ bà tha hồ trông
Lúc đó mới hay đâu lễ độ
Chẳng còn mơ hão nữa mà mong
Gần hết cuộc đời thôi để dứt
Êm xuôi mọi phía mới là xong.
Việt Thảo
*******
Khách này giốngThảo phải thế không
Có chuyện chi chớ , chỉ chuyện chồng
Lỡ chồng nghe được thời cứ bảo :
Dám bỏ bà không? Ông dám hong ?
Lúc đó ông hay đâu lễ độ
Tủi cái phận chồng thôi khỏi mong !
Gần hết cuộc đời thôi dưỡng sức
Phòng khi bà gọi , đáp cho xong
SN
********
Đang đợi điền vào có nhanh không
Mối mai ai đó hết kiếm chồng
Đừng tưởng gái hiền mà bắt nạt
Bây giờ tay mỏi mắt phải trông
Tiêu giấc ngủ trưa chàng đang hối
Tài lanh ai biểu ngỡ người mong
Bụng vái lầm thầm Trời Phật độ
Bao giơ việt thảo mới chịu xong?
Việt Thảo
********
Ai biết mà rờ có phải không
Thấy ai kia muốn kiếm tấm chồng
Tưởng rằng chỉ một mà thêm một
Ai ngờ đã gặp "sư tử đông"
Đây trang nam tử hề chi đó
Kia thục nữ "hiền" ta cứ tông
Bao giờ Việt Thảo xin hàn phục
Cờ trắng giương đầy...đây mới xong
SN
*********
Cờ chẳng thấy giương chưa chịu không
Mở máy "rô đai " riết chuyện chồng
Xem Song Ngu giở bao chiêu nữa
Mang hết ra đây cho Thảo trông
Ứng phó từng bài như chống lũ
Vừa xong đã thấy bài khác mong
Quyết chí phơi gan lần thi đấu
Càng nhiều hứng khởi chả chịu xong.
Việt Thảo
**********
Giương để làm gì chỉ nói không
Chí cha chí chít chỉ chuyện chồng
Song Ngữ đây thời "rô đai" nhé
Mang hết ra thì Thảo hết trông
Ứng phó theo đà "mèo giờn chuột"
Thong thả ta giờn thế tấn công
Nghe ai quyết chí đây thầm phục
Cung lỡ giương rồi ...chỉ phát xong
SN
Từ đầu đây biết đó ngơ tai
Sung sướng gì đâu réo mỗi ngày
Tui thích làm duyên sao lại cự
Vì chồng sửa soạn phải do trai.
--
Sớm tối la cà về lại mẩy
Tinh thần đâu có động chân tay
Người khen vợ giỏi ông nên sướng
Hà cớ chi mà ganh tỵ cay?
KHÚC MÙA ĐÔNG
Thu đã đi rồi người có hay
Có nghe sương khói đã về đầy
Mưa ru đất ngủ ngày tăm tối
Gió trên đồi hú chuyện đắng cay
Người tìm đâu nữa một mùa thu
Thấm vai sương lạnh mấy lời ru
Sầu nằm ủ dột Đông phơi gió
Như cắt vào lòng nỗi ưu tư
Người tìm đâu nữa bài ru ca
Mẹ đã ra đi một chiều tà
Áo lụa trong rương mùa năm cũ
Xếp lại ân tình cất cho Cha
Ta về nhặt tuyết thơ buốt lạnh
Ngang đường con sóc chết nằm lăn
Mùa đông chi vội mùa đông hỡi
Cây cỏ buồn so đất cổi cằn !
Nov,5-2012.
SN
SAY MỘNG THU VÀNG
Chợt bóng người về ngang bên ấy
Gió ngoài hiên đưa đẩy mùa thu
Nắng reo từ cõi sương mù
Thơ về thăm bạn tình thư theo về
Sáng thứ bảy nghe như bừng dậy
Gọi nàng thơ xa ngái trên rừng
Gió lay cành nắng rung rung
Hôn nàng thơ ngủ lao lung mấy mùa
Thu chầm chậm tình xưa vẫn đợi
Vướng hồn mây níu gọi hạ hồng
Thơ người chảy một dòng sông
Cội nguồn xa thẳm mà lòng kề bên
Hạ đi rồi bồng bềnh thương nhớ
Gió mùa thu bỡ ngỡ choàng vai
Anh chàng thơ, mộng lưu đày
Nhặt màu kỷ niệm mà say thu vàng
SN
-------0O0-------
(HỌA THƠ CÙNG VIỆT THẢO)
Hai đường thẳng song song.
Anh với em là hai song song
Muôn thuở cách đều chẳng thể cong
Bên nhau dài mãi qua bức vách
Kẻ ở đầu sông người cuối sông.
Hạnh phúc nhìn nhau trong lẳng lặng
Cay đắng ngọt ngào thế cũng xong
Còn bao năm tháng như vầy nữa
Em vẫn cam lòng với duyên không.
Việt Thảo
Bài họa
MUỐN ẤM KHÔNG ?
Đêm vắng canh tàn muốn ấm không
Để đây mai mối kiếm tấm chồng
Mắc gì thương nhớ qua bức vách
Sao phải nghẹn ngào lúc lập đông
Hạnh phúc gì đâu trong vắng lặng
Cay đắng như vầy cũng bảo xong
Ai ơi nếu muốn thì xin nhắn
Đây sẽ kiếm dùm khỏi đợi mong
SN
***
Muốn kiếm thêm thì có được không?
Bởi đây vốn đã có một chồng
Chuyện cũ qua rồi nay nhớ lại
Chút chút thế thôi lúc vào Đông
Nhưng dẫu ra sao tình vẫn đẹp
Ngồi ôn kỉ niệm đã là xong
Chẳng dám nhờ ai mơ giúp ấm
Bởi đời và thực khác nhau mong.
Việt Thảo
***
Có dám không?
Muốn thời cứ nói có chi không
Ô hay đàng ấy muốn hai chồng
Chuyện xửa chuyện xưa xin để đó
Chuyện của bây gìờ mới phải trông
Duyên cũ tình xưa trời cho đẹp
Tình nghĩa còn kia dám bảo xong
Bởi thế cho nên đây mới hỏi
Một thiếp, hai chàng có dám mong ?
SN
Ô hay đàng ấy muốn hai chồng
Chuyện xửa chuyện xưa xin để đó
Chuyện của bây gìờ mới phải trông
Duyên cũ tình xưa trời cho đẹp
Tình nghĩa còn kia dám bảo xong
Bởi thế cho nên đây mới hỏi
Một thiếp, hai chàng có dám mong ?
SN
Làm sao mà dám lấy hai chồng
Việt Nam chớ phải đâu Tây Mĩ
Mơ có đôi khi chỉ để trông.
Cái gì còn mất đây không hiểu
Chuyện của lòng mình thật đã xong
Làm ơn đừng nói mà sợ lắm
Không theo bà Táo học đòi mong.
Việt Thảo
***
Giúp người đây giúp chẳng kể công
Gái Việt từng khi cũng hai chồng
Há sao lại nói đây muốn giết
Ngặt nỗi ai thời cứ mãi trông
Chuyện ai còn mất thời ai hiểu
Âm ĩ trong lòng chắc đã xong?
Nói thời đây nói cớ chi sợ
Tích xưa bà Táo cũng còn mong
SN
Có thấy kẻ nào ác thế không
Xúi dại người ta lấy hai chồng
Mình chịu chắc gì người lại chịu
Duyên nợ làm sao ba kẻ trông
Chuyện cũ hết rồi thuyền sang bến
Còn đâu nắm níu thế là xong
Táo bạo nghe lời thơ mà rét
Thôi tôi sợ lắm chẳng hề mong.
Việt Thảo
***
Có khó gì đâu chuyện hai chồng
Chia cữ mỗi ngày ắt đặng xong
Tích xưa hai Táo đà cam chịu
Chuyện cũ vẹn bề ba kẻ trông
Đành rằng chuyện xưa thuyền sang bến
Ngặt nỗi bây giờ vẫn nhớ mong
Đây nay muốn giúp mà than rét
Duyên nợ đang chờ hỏi phí không ?
SN
***
Nếu anh nói có em bảo không
Thì khó làm sao cái chuyện chồng
Yêu chỉ để yêu nào toan tính
Duyên đà phận đẹp dám đâu trông
Một chút gió về lao xao lá
Trời lại lặng quang trở lại xong
Truy xét làm gì giây mơ mộng
Thật tình chỉ thế quyết không mong
Việt Thảo
***
Ừ nhỉ , vô duyên quá phải không
Hỏi chi ba cái chuyện con - chồng
Đã quen một bóng trên đường vắng
Chẳng ngại lắm người lúc phố đông
Thôi cứ nhởn nhơ cùng Nguyệt Lão
Mắc gì dan díu với Tơ Hồng
Chồng hai , vợ một quên đi nhé
Anh khỏi phải tìm, chớ ngóng mong .
SN
Lạy thầy con sống có được không
Phán cái kiểu ni ở giá chồng
Cái gì chia cử như đi gác
Bè bạn cười cho ở mà trông
Ai chẳng nhớ về tình dang dở
Nhớ thì biết vậy dám nào mong
Duyên dẫu có duyên mà không nợ
Đành lòng quên hết thế là xong.
Việt Thảo
********
Lại thầy năn nĩ phải thế không
Ai nói kiểu ni ở giá chồng
Cứ phân chia cữ người mỗi nhật
Khéo nói ai ngờ biết với trông
Tình xưa chuyện cũ ai than thở
Nhớ để rồi quên sao vẫn mong
Trách Trời cao sắp duyên không nợ
Lòng không quên được chắc hỏng xong !
SN
*********
Gặp phải khách lỳ chứ chẳng không
Bàn chi không nói, cứ chuyện chồng
Ổng mà nghe được không tưởng tượng
Tôi sẽ bỏ bà tha hồ trông
Lúc đó mới hay đâu lễ độ
Chẳng còn mơ hão nữa mà mong
Gần hết cuộc đời thôi để dứt
Êm xuôi mọi phía mới là xong.
Việt Thảo
*******
Khách này giốngThảo phải thế không
Có chuyện chi chớ , chỉ chuyện chồng
Lỡ chồng nghe được thời cứ bảo :
Dám bỏ bà không? Ông dám hong ?
Lúc đó ông hay đâu lễ độ
Tủi cái phận chồng thôi khỏi mong !
Gần hết cuộc đời thôi dưỡng sức
Phòng khi bà gọi , đáp cho xong
SN
********
Đang đợi điền vào có nhanh không
Mối mai ai đó hết kiếm chồng
Đừng tưởng gái hiền mà bắt nạt
Bây giờ tay mỏi mắt phải trông
Tiêu giấc ngủ trưa chàng đang hối
Tài lanh ai biểu ngỡ người mong
Bụng vái lầm thầm Trời Phật độ
Bao giơ việt thảo mới chịu xong?
Việt Thảo
********
Ai biết mà rờ có phải không
Thấy ai kia muốn kiếm tấm chồng
Tưởng rằng chỉ một mà thêm một
Ai ngờ đã gặp "sư tử đông"
Đây trang nam tử hề chi đó
Kia thục nữ "hiền" ta cứ tông
Bao giờ Việt Thảo xin hàn phục
Cờ trắng giương đầy...đây mới xong
SN
*********
Cờ chẳng thấy giương chưa chịu không
Mở máy "rô đai " riết chuyện chồng
Xem Song Ngu giở bao chiêu nữa
Mang hết ra đây cho Thảo trông
Ứng phó từng bài như chống lũ
Vừa xong đã thấy bài khác mong
Quyết chí phơi gan lần thi đấu
Càng nhiều hứng khởi chả chịu xong.
Việt Thảo
**********
Giương để làm gì chỉ nói không
Chí cha chí chít chỉ chuyện chồng
Song Ngữ đây thời "rô đai" nhé
Mang hết ra thì Thảo hết trông
Ứng phó theo đà "mèo giờn chuột"
Thong thả ta giờn thế tấn công
Nghe ai quyết chí đây thầm phục
Cung lỡ giương rồi ...chỉ phát xong
SN
Bạn có tin tôi mười bài không
Cho ai ngồi thở sợ chuyện chồng
Mon men tưởng dễ mà không nhé
Đừng ngỡ Thảo hiền hãy kỹ trông
Như thể nhà quan đầy gang thép
Mở miệng lời rồng sao cũng xong
Đấu khẩu là tài đây vốn có
Vờn qua lượn lại mỏi lòng mong
Cho ai ngồi thở sợ chuyện chồng
Mon men tưởng dễ mà không nhé
Đừng ngỡ Thảo hiền hãy kỹ trông
Như thể nhà quan đầy gang thép
Mở miệng lời rồng sao cũng xong
Đấu khẩu là tài đây vốn có
Vờn qua lượn lại mỏi lòng mong
VT
Đây cũng mười bài chứ phải không
Thấy ai ngồi thở bởi chuyện chồng
Nên đây không nỡ đành hạ bút
Bởi đó kêu hiển hãy ngắm trông
Mỹ nữ xưa nay đầy gang thép
Nhà quan gặp nước cũng phải xong
Đấu khẩu tài kia đây đành chịu
Đối đáp thơ vầy cho khỏi mong .
SN
Thấy ai ngồi thở bởi chuyện chồng
Nên đây không nỡ đành hạ bút
Bởi đó kêu hiển hãy ngắm trông
Mỹ nữ xưa nay đầy gang thép
Nhà quan gặp nước cũng phải xong
Đấu khẩu tài kia đây đành chịu
Đối đáp thơ vầy cho khỏi mong .
SN
Khắc khoải trưa về có phải không
Hôm qua một nắm cái chuyện chồng
Song Ngữ tha hồ lắp ghép nhé
Đong qua sớt lại mấy bài trông
Quân chỉ bấy nhiêu là không tưởng
Viện binh kéo đến diệt cho xong
Cờ trắng ai không thèm dùng đến
Phen này liều mạng chớ mà mong.
Hôm qua một nắm cái chuyện chồng
Song Ngữ tha hồ lắp ghép nhé
Đong qua sớt lại mấy bài trông
Quân chỉ bấy nhiêu là không tưởng
Viện binh kéo đến diệt cho xong
Cờ trắng ai không thèm dùng đến
Phen này liều mạng chớ mà mong.
VT
Lẫm đẫm đêm rồi chứ phải không
Một nắm ...ai kia khoái chuyện chồng
Song Ngữ mọn tài sao lắp đặng
Việt Thảo diu hiền hãy cứ trông
Quân đây tuy ít mà tinh nhuệ
Đó chớ coi thường sẽ rã bông
Kỳ bạch xưa nay không dùng đến
Ai thời liều mạng tức đỏ mông
SN
Một nắm ...ai kia khoái chuyện chồng
Song Ngữ mọn tài sao lắp đặng
Việt Thảo diu hiền hãy cứ trông
Quân đây tuy ít mà tinh nhuệ
Đó chớ coi thường sẽ rã bông
Kỳ bạch xưa nay không dùng đến
Ai thời liều mạng tức đỏ mông
SN
Gió thổi hiu hiu chớ chẳng không
Thiết tha thơ đối mãi về chồng
Không biết chữ duyên sao nhiều lối
Chịu đâu hiểu nổi lắm đường trông
Vui chút Luật nào đâu có cấm
Vài câu hỏng lẽ cũng không xong
Dặt dìu tiếng nhạc " gây ' thêm hứng
Ai chẳng sợ ai quả đáng mong
Thiết tha thơ đối mãi về chồng
Không biết chữ duyên sao nhiều lối
Chịu đâu hiểu nổi lắm đường trông
Vui chút Luật nào đâu có cấm
Vài câu hỏng lẽ cũng không xong
Dặt dìu tiếng nhạc " gây ' thêm hứng
Ai chẳng sợ ai quả đáng mong
VT
Gió thổi hiu hiu mát chứ không
Thấy ai ra đối cái chuyện chồng
Duyên là duyên số ai nào biết
Tất cả do trời ...chớ có trông
Vui vẽ kiễu này ai nào cấm
Mơn trớn vài câu chắc cũng xong
Hiu hiu gió-nhạc đầy thi hứng
Ai có chung lòng cho thoã mong ?
SN
Thấy ai ra đối cái chuyện chồng
Duyên là duyên số ai nào biết
Tất cả do trời ...chớ có trông
Vui vẽ kiễu này ai nào cấm
Mơn trớn vài câu chắc cũng xong
Hiu hiu gió-nhạc đầy thi hứng
Ai có chung lòng cho thoã mong ?
SN
Lượn thoáng qua nhà có thấy không
Hình như " thầy bói " vẫn "bàn" chồng
Gác đấy ba bài sao chưa sợ
Lỳ đòn thật đấy hết hồn trông
Một thoáng mơ hồ sinh lắm chuyện
Vài tay thầy ' phán ' khó mà xong
Thách thức nhau à đâu có dễ
Gan Trời đây cũng khó hết mong.
Hình như " thầy bói " vẫn "bàn" chồng
Gác đấy ba bài sao chưa sợ
Lỳ đòn thật đấy hết hồn trông
Một thoáng mơ hồ sinh lắm chuyện
Vài tay thầy ' phán ' khó mà xong
Thách thức nhau à đâu có dễ
Gan Trời đây cũng khó hết mong.
VT
Bị bắt kia mà bảo thấy không
Đỗ cho "thấy bói" cái chuyện chồng
Sức mấy ba bài làm đây sợ
Thử gác mươi bài đây vẫn trông
Chớ bảo mơ hồ sinh lắm chuyện
Cứ để tang tình cho nó xong
Đó nói vậy thôi đây nào dám
Gan thời không có có chi mong
SN
Đỗ cho "thấy bói" cái chuyện chồng
Sức mấy ba bài làm đây sợ
Thử gác mươi bài đây vẫn trông
Chớ bảo mơ hồ sinh lắm chuyện
Cứ để tang tình cho nó xong
Đó nói vậy thôi đây nào dám
Gan thời không có có chi mong
SN
Lẳng lặng mà nghe ai nói không
Mượn cớ tìm cho kẻ tấm chồng
Hỏng biết mát tay hay gây nợ
Tiêu chuẩn đây đòi cao mới trông
Tuy chẳng là chi hay kén chọn
Đặt lên bỏ xuống khó mà xong
Nếu chẳng vừa lòng chua ngoa lắm
Quay lưng đừng tưởng bở mà mong.
Mượn cớ tìm cho kẻ tấm chồng
Hỏng biết mát tay hay gây nợ
Tiêu chuẩn đây đòi cao mới trông
Tuy chẳng là chi hay kén chọn
Đặt lên bỏ xuống khó mà xong
Nếu chẳng vừa lòng chua ngoa lắm
Quay lưng đừng tưởng bở mà mong.
VT
Đây đã nghe rồi chớ nói không
Một nắm hôm qua bảo kiếm chồng
Tiêu chuẩn ngon lành đây cứ chọn
Một nắm hai chồng cho rõ trông
Bởi chỉ là vui đừng kén chọn
Bợ hết hai chàng cho nó xong
Nếu chẳng vừa lòng thì xin nói
Đây đối diện nè khỏi phải mong
SN
Một nắm hôm qua bảo kiếm chồng
Tiêu chuẩn ngon lành đây cứ chọn
Một nắm hai chồng cho rõ trông
Bởi chỉ là vui đừng kén chọn
Bợ hết hai chàng cho nó xong
Nếu chẳng vừa lòng thì xin nói
Đây đối diện nè khỏi phải mong
SN
Thôi mệt quá rồi sáu được không
Viết nữa thì tôi ngán hết chồng
Nợ thế mà thôi ai cũng cố
Kiếm cho một tấm giống người trông
Nếu mà chẳng được đời nặng nhẹ
Bởi thế nào đây mới không xong
Nên đã có rồi còn mơ nữa
Lòng người tham lắm chẳng vừa mong.
Viết nữa thì tôi ngán hết chồng
Nợ thế mà thôi ai cũng cố
Kiếm cho một tấm giống người trông
Nếu mà chẳng được đời nặng nhẹ
Bởi thế nào đây mới không xong
Nên đã có rồi còn mơ nữa
Lòng người tham lắm chẳng vừa mong.
VT
Nếu đã mệt rồi đây sẽ công
Viết nhiều cũng vậy cũng thế không
Đây chưa trả lời ai bảo nợ
Đó chẳng đối lời có biết không ?
Nếu mà chẳng đặng đây cho khất
Đối chữ ngang hàng đó chịu không ?
Nếu đã có rồi còn mơ nữa
Một tấm chồng đây cho khỏi mong
SN
Viết nhiều cũng vậy cũng thế không
Đây chưa trả lời ai bảo nợ
Đó chẳng đối lời có biết không ?
Nếu mà chẳng đặng đây cho khất
Đối chữ ngang hàng đó chịu không ?
Nếu đã có rồi còn mơ nữa
Một tấm chồng đây cho khỏi mong
SN
Vừa mới về nhà mở máy ngay
Tuồng như không blog chết trong ngày
Chẳng kể vợ làm không hết việc
Tào lao tán dóc đến mê say.
-
Có chồng như vậy ôi kinh hãi
Biết thế khi xưa đã chạy dài
Hối hận công lao nuôi ổng lớn
Lo còm thiên hạ nghĩ mà cay.
Tuồng như không blog chết trong ngày
Chẳng kể vợ làm không hết việc
Tào lao tán dóc đến mê say.
-
Có chồng như vậy ôi kinh hãi
Biết thế khi xưa đã chạy dài
Hối hận công lao nuôi ổng lớn
Lo còm thiên hạ nghĩ mà cay.
VT
Mở cửa vào nhà đã chói tai
Giọng như tru tréo của mỗi ngày
Chồng làm vất vã không màng ngó
Kẽ mài , sơn móng để ngóng trai
.
Hôm nào chồng mệt đau mình mẩy
Thiếu kép nàng buồn ngứa chân tay
Vợ thời như thế ôi ngao ngán
Than Trời như bộng bởi số cay !
SN
Giọng như tru tréo của mỗi ngày
Chồng làm vất vã không màng ngó
Kẽ mài , sơn móng để ngóng trai
.
Hôm nào chồng mệt đau mình mẩy
Thiếu kép nàng buồn ngứa chân tay
Vợ thời như thế ôi ngao ngán
Than Trời như bộng bởi số cay !
SN
Từ đầu đây biết đó ngơ tai
Sung sướng gì đâu réo mỗi ngày
Tui thích làm duyên sao lại cự
Vì chồng sửa soạn phải do trai.
--
Sớm tối la cà về lại mẩy
Tinh thần đâu có động chân tay
Người khen vợ giỏi ông nên sướng
Hà cớ chi mà ganh tỵ cay?
VT
Lá bay, từng chiếc lá bay bay
Theo gió vô tình lạc xuống đây
Người đếm thăng trầm trong cuộc sống
Nghe sầu ảo vọng quá tầm tay
.
Nét buồn đã khắc hằn gương mặt
Chai rượu nào vơi bớt đọa đầy
Tia nắng cuối chiều chừng sắp tắt
Sao còn chưa tỉnh giấc mê này.
Theo gió vô tình lạc xuống đây
Người đếm thăng trầm trong cuộc sống
Nghe sầu ảo vọng quá tầm tay
.
Nét buồn đã khắc hằn gương mặt
Chai rượu nào vơi bớt đọa đầy
Tia nắng cuối chiều chừng sắp tắt
Sao còn chưa tỉnh giấc mê này.
SN
Hoa rụng từng chùm lã tã rơi
Hồng trần lần lửa được bao đây?
Mơ ước vẫn đầy tim khát vọng
Trời giành quá ít mỏng vòng tay.
-
Ảo não lời ru ai cúi mặt
Mù U con bướm nhạc vơi đầy
Buông xuôi lắm kẻ chờ tan nắng
Em vẫn mặn mà phút cuối này.
Hồng trần lần lửa được bao đây?
Mơ ước vẫn đầy tim khát vọng
Trời giành quá ít mỏng vòng tay.
-
Ảo não lời ru ai cúi mặt
Mù U con bướm nhạc vơi đầy
Buông xuôi lắm kẻ chờ tan nắng
Em vẫn mặn mà phút cuối này.
VT
Kết quả
ba ngày trận đấu xong
Quanh quẫn quanh co chỉ chuyện chồng
Giờ đây ngưng chiến tay mừng bắt
Bởi lúc so găng mắt trợn tròng
Người xoắn tay cao khoe móng nhọn
Kẽ đội quýt dầy trương thế công
Bao năm ôm phận người lưu xứ
Trận chiến thơ xong thấy hã lòng
SN
Quanh quẫn quanh co chỉ chuyện chồng
Giờ đây ngưng chiến tay mừng bắt
Bởi lúc so găng mắt trợn tròng
Người xoắn tay cao khoe móng nhọn
Kẽ đội quýt dầy trương thế công
Bao năm ôm phận người lưu xứ
Trận chiến thơ xong thấy hã lòng
SN
Lằng nhằng đi đứt mấy ngày xong
Cũng tại SongNgu cứ chuyện chồng
Nín thở làm thơ rời phím gỏ
Lười mồi biếng rượu lã đôi tròng
Gãy toang móng vuốt còn gì nhọn
Tàn lụn da dầy dám lấy công
Việt-Mý xa xôi mà lại giáp
Thắng thua không kể vẫn hài lòng.
Cũng tại SongNgu cứ chuyện chồng
Nín thở làm thơ rời phím gỏ
Lười mồi biếng rượu lã đôi tròng
Gãy toang móng vuốt còn gì nhọn
Tàn lụn da dầy dám lấy công
Việt-Mý xa xôi mà lại giáp
Thắng thua không kể vẫn hài lòng.
VT
Dưới đây là bài của các bạn
ghé thăm blog , cổ vũ cho cuộc đấu thơ vui và đầy kĩ niệm này
Kết quả như vầy cũng thuận trông
Giờ thì yên phận gái lo chồng?
Chí cha chí chét mua vui vậy
Thơ thẩn thẩn thơ đã thỏa lòng?
Xếp lại ''võ dày'' ung dung thủ
Giương chi ''móng nhọn'' giáp tung công
Tri âm muôn thuở người mong ước
Tay bắt mặt mừng thế mới xong...
Giờ thì yên phận gái lo chồng?
Chí cha chí chét mua vui vậy
Thơ thẩn thẩn thơ đã thỏa lòng?
Xếp lại ''võ dày'' ung dung thủ
Giương chi ''móng nhọn'' giáp tung công
Tri âm muôn thuở người mong ước
Tay bắt mặt mừng thế mới xong...
NHÃ MI
Chồng có lâu rồi, cũng như không !
Thương ai than thở cảnh cô phòng,
"Ông Mai" ướm hỏi: vầy duyên mới ?
Xuân muộn cho ai có "chút chồng"!
Sao nỡ so găng phân cao thấp,
Đánh nhau như thế ,có đau không ?
Hoà rồi thôi nhé !Nên lo chuyện...
Cho bạn phòng không có" tấm chồng" !
Thương ai than thở cảnh cô phòng,
"Ông Mai" ướm hỏi: vầy duyên mới ?
Xuân muộn cho ai có "chút chồng"!
Sao nỡ so găng phân cao thấp,
Đánh nhau như thế ,có đau không ?
Hoà rồi thôi nhé !Nên lo chuyện...
Cho bạn phòng không có" tấm chồng" !
KIM
Trận chiến hòa bình thế cũng xong
Vui vầy hỉ hả rượu hương nồng
Song Ngu Bản lĩnh tài thi phú
Việt Thảo dịu dàng ý tứ trông
Vui vầy hỉ hả rượu hương nồng
Song Ngu Bản lĩnh tài thi phú
Việt Thảo dịu dàng ý tứ trông
NGỌC TUYỀN
Bảng lãng mây bay ngắm cỏi không
Ai đâu ghẹo phá hỏi chi chồng
Ngày xưa cũng ước nhiều chờ đợi
Hiện tại không mơ chẳng ngóng trông
Nợ kiếp chia xa cười luyến tiếc
Duyên đời riêng rẽ khóc là xong
Trời chiều khuất dạng hoàng hôn phủ
Ngớ ngẩn đêm về dạ cứ mong
Ai đâu ghẹo phá hỏi chi chồng
Ngày xưa cũng ước nhiều chờ đợi
Hiện tại không mơ chẳng ngóng trông
Nợ kiếp chia xa cười luyến tiếc
Duyên đời riêng rẽ khóc là xong
Trời chiều khuất dạng hoàng hôn phủ
Ngớ ngẩn đêm về dạ cứ mong
NGỌC TUYỀN
Một bóng đêm về nghĩ tủi không
Đối gương càng thấy xót xa lòng
Làn môi mọng đỏ sâu niềm mộng
Ánh mắt mơ màng nặng nỗi mong
Hoa nở đầu mùa ong chẳng viếng
Nhụy tàn cuối độ bướm nào trông
Đường trần kim cổ gương còn tỏ
Tạo hoá thường ghen khách má hồng
Đối gương càng thấy xót xa lòng
Làn môi mọng đỏ sâu niềm mộng
Ánh mắt mơ màng nặng nỗi mong
Hoa nở đầu mùa ong chẳng viếng
Nhụy tàn cuối độ bướm nào trông
Đường trần kim cổ gương còn tỏ
Tạo hoá thường ghen khách má hồng
SN
Xướng họa như vầy có oải không?
Chuyện chi chẳng nói, nói chuyện chồng
Đang vui e sợ là buồn giận
Lốc Hướng can hòa có được không?
Chuyện chi chẳng nói, nói chuyện chồng
Đang vui e sợ là buồn giận
Lốc Hướng can hòa có được không?
HƯỚNG DƯƠNG
Xướng họa như vầy chẳng uổng công
Bởi chẳng nói chi chỉ nói chồng
Tranh tài vui vẽ tình thi hữu
Giận hờn , ganh tị chắc sẽ không
Bởi chẳng nói chi chỉ nói chồng
Tranh tài vui vẽ tình thi hữu
Giận hờn , ganh tị chắc sẽ không
SN
Chẳng hiểu lòng nhau dám tấn công
Đùa vui duyên cớ mượn là chồng
Lời nghe nặng vậy mà " âu yếm "
Không giận nhiều khi " yêu " lạ không?
Đùa vui duyên cớ mượn là chồng
Lời nghe nặng vậy mà " âu yếm "
Không giận nhiều khi " yêu " lạ không?
VT
Em đã trao tôi trọn tình nồng
Bên nàng tôi chẳng ngại mưa giông
Tôi như cành trúc mừng xuân mới
Vui đón đông phong, nắng hạ hồng
Bên nàng tôi chẳng ngại mưa giông
Tôi như cành trúc mừng xuân mới
Vui đón đông phong, nắng hạ hồng
SN
Dễ thương chi lạ giọng thơ nồng
Nép bến đò chiều ngại bão giông
Mấy chục xuân thì xưa nếu gặp
Nguyện chung đối ẩm vịnh nến hồng.
Nép bến đò chiều ngại bão giông
Mấy chục xuân thì xưa nếu gặp
Nguyện chung đối ẩm vịnh nến hồng.
VT
Xướng họa tưởng chừng đã phí công
Hay đâu lại được bảo là... Nồng...
Lòng vui bạn hữu cùng chung tiếng
Mến phục tài nhau thế mới ...Hồng.
Hay đâu lại được bảo là... Nồng...
Lòng vui bạn hữu cùng chung tiếng
Mến phục tài nhau thế mới ...Hồng.
HƯỚNG DƯƠNG
Anh post cho một lô bài thơ nên hổng biết com sao đây...? Thôi thì theo tựa bài entry TÌM NHỮNG MÙA XUÂN XƯA làm chủ bài.
ReplyDelete.
Mùa Xuân nào lòng ta còn rộn rã
Giao thừa nào pháo nổ thật giòn tan
Ta nhớ quê da diết khi xuân về
Hương bánh tét.. ôi cồn cào nỗi nhớ
Xin một lần cho ai tròn nguyện ước
Về quê xưa canh nồi bánh ngày xuân
Vọng bóng mẹ ngồi cùng đàn con nhỏ
Cùng quây quần đón giờ khắc thiêng liêng
Và bây giờ mùa xuân đang chấp cánh
Sao lòng Người buồn ủ dột khôn nguôi
Thêm mùa xuân biền biệt mãi phương trời
Lòng rưng rức cuối đầu môi mặn đắng
Những bài này là do anh lấy từ bên blog về đây nên gom chung lại cho gọn , J thông cảm nha .
DeleteTẾT Ở NƠI XA
Rồi sẽ quen ăn tết xa nhà
Hai mươi năm lẻ những chiều tà
Nghe xuân rất lạ miền hoang dã
Không quê không chợ chỉ mình ta
Rồi sẽ quen từ những năm nào
Không còn áo mới dệt trăng sao
Không mua bánh mứt như ngày ấy
Im ru mơ ước đổi thay màu
Mẹ ở nơi nào Cha ở đâu?
Tết xưa in dấu mộng ban đầu
Đêm không trừ tịch đêm mù mịt
Chạm cõi mông lung vỡ hạt sầu
Rồi sẽ quen mùa xuân tuyết rơi
Tết ở trong tim giọt bời rời
Thương Cha nhớ Mẹ hình tưởng bóng
Biết đến bao giờ xuân lả lơi !