CUỐI THÁNG MƯỜI
Cuối tháng mười ướp mi màu nắng nhạt
Chợt người về thăm lại những ngày xưa
Ngỡ mùa đông như chưa lần ghé lại
Hạt nắng hồng còn lưu luyến ghé bờ vai
Cuối tháng mười nắng hanh khoảnh khắc
Dư hương còn rắc rải ở đâu đây
Biết làm sao níu lại những hàng mây
Ươm tóc rối gió bay thơm mùi nắng
Chiều khép lại cánh cửa đời phẵng lặng
Niềm nhớ về làm bạn với con tim
Ngậm ngùi thương những hạt nắng im lìm
Ôm kĩ niệm nằm chờ xuân mấy độ
SN (Oct.26/12)
Chợt người về thăm lại những ngày xưa
Ngỡ mùa đông như chưa lần ghé lại
Hạt nắng hồng còn lưu luyến ghé bờ vai
Cuối tháng mười nắng hanh khoảnh khắc
Dư hương còn rắc rải ở đâu đây
Biết làm sao níu lại những hàng mây
Ươm tóc rối gió bay thơm mùi nắng
Chiều khép lại cánh cửa đời phẵng lặng
Niềm nhớ về làm bạn với con tim
Ngậm ngùi thương những hạt nắng im lìm
Ôm kĩ niệm nằm chờ xuân mấy độ
SN (Oct.26/12)
GÓC PHỐ CHIỀU NAY
Ghé góc phố chiều
thấy ai đàn tặng khúc
Dừng chân nghe
trầm bổng quá du dương
Tìm xem một khúc tặng thương
Ô kìa...
thương ở bên đường đợi ai?
Hình như nắng
ru mùa đông thôi đừng lạnh
Đường chân trời
chim tung cánh kiếm mùa xuân
Hình như lòng nói bâng khuâng
Xuân chưa về
kịp ngại ngần tuyết sương
Người chờ nhé
gót mây ra đi viễn xứ
Bao năm rồi
biết còn nhớ gì không ?
Thèm ơi! mái ấm chiều Đông
Mây bay
bay mãi
hỏi lòng vấn vương!?
ru mùa đông thôi đừng lạnh
Đường chân trời
chim tung cánh kiếm mùa xuân
Hình như lòng nói bâng khuâng
Xuân chưa về
kịp ngại ngần tuyết sương
Người chờ nhé
gót mây ra đi viễn xứ
Bao năm rồi
biết còn nhớ gì không ?
Thèm ơi! mái ấm chiều Đông
Mây bay
bay mãi
hỏi lòng vấn vương!?
SN (10/20/12)
MƯA XƯA và MƠ
Nếu là gió, anh sẽ chở mây về núi
Làm mưa chiều và đóng cửa nghe mưa
Bên bếp lửa hồng sưởi thơm ngọn gió
Ngồi bên nhau ta kể chuyện xa xưa
Truyện nửa đời anh lắm bụi phong trần
Những trận mưa buồn cô đơn xứ lạ
Những chuyện tình đau thương ngang trái
Những vần thơ u ẩn bóng trăng tà
Và câu chuyện tình xưa bên quán nhỏ
Tuổi học trò bồng bột với thơ ngây
Tình anh trao như mưa bão ngập đầy
Rồi nhận lấy u sầu và tuyệt vọng
Ngồi bên nhau, thế giới mình bé bỏng
Đơn sơ chiều một mái ấm tình thương
Một thuở bơ vơ mình lại chung đường
Mưa có lẻ không còn như hôm ấy
Mưa chừng hiểu ngọt ngào và cay đắng
Đã làm người ai tránh khỏi đâu em
Mưa cổ tích rơi vào lòng đêm trắng
Ai hay rằng mộng vẫn đó hoài xanh
Nếu là gió, anh mang mây chuyển hướng
Sáng mai này thức dậy nắng hồng tươi
Ngọn đồi xanh thả lối mặt trời cười
Anh tay dắt em, tay choàng… kể chuyện
Truyện những mùa thơ trăng tròn trăng khuyết
Truyện bốn mùa vẫn về mãi mùa xuân
Nhưng em bảo rằng thích hơn mùa hạ
Để quên đi một đoản khúc mưa buồn…
SN
Nếu là gió, anh sẽ chở mây về núi
Làm mưa chiều và đóng cửa nghe mưa
Bên bếp lửa hồng sưởi thơm ngọn gió
Ngồi bên nhau ta kể chuyện xa xưa
Truyện nửa đời anh lắm bụi phong trần
Những trận mưa buồn cô đơn xứ lạ
Những chuyện tình đau thương ngang trái
Những vần thơ u ẩn bóng trăng tà
Và câu chuyện tình xưa bên quán nhỏ
Tuổi học trò bồng bột với thơ ngây
Tình anh trao như mưa bão ngập đầy
Rồi nhận lấy u sầu và tuyệt vọng
Ngồi bên nhau, thế giới mình bé bỏng
Đơn sơ chiều một mái ấm tình thương
Một thuở bơ vơ mình lại chung đường
Mưa có lẻ không còn như hôm ấy
Mưa chừng hiểu ngọt ngào và cay đắng
Đã làm người ai tránh khỏi đâu em
Mưa cổ tích rơi vào lòng đêm trắng
Ai hay rằng mộng vẫn đó hoài xanh
Nếu là gió, anh mang mây chuyển hướng
Sáng mai này thức dậy nắng hồng tươi
Ngọn đồi xanh thả lối mặt trời cười
Anh tay dắt em, tay choàng… kể chuyện
Truyện những mùa thơ trăng tròn trăng khuyết
Truyện bốn mùa vẫn về mãi mùa xuân
Nhưng em bảo rằng thích hơn mùa hạ
Để quên đi một đoản khúc mưa buồn…
SN
SÁNG MÙA THU
Ngày anh về từ những vùng rất lạ
Nắng vàng thu hứng gió gọi hàng cây
Kiếm hồn thơ dưới một góc thu gầy
Gió tơi tã cuồn hồn đi đâu mất
Ngày em về từ vùng đêm chất ngất
Màu cô đơn còn in rõ chỗ ngồi
Sáng thứ bảy trời vào thu bối rối
Rừng nhớ ai mà gió gọi không ngừng
Người nhớ người trong im lặng mông lung
Buồn ngồi kể truyện tình bên dòng suối
Ta nhớ ai sao một mình thui thủi
Níu hồn thơ ghi lời gió ngậm ngùi
Nắng vẫn lạnh thu ca bài ca gió
Tìm bóng hình và ngôn ngữ hôm qua
Dường như đó mà không còn ở đó
Gió thổi ào quét sạch những vùng xưa
SN
Nắng vàng thu hứng gió gọi hàng cây
Kiếm hồn thơ dưới một góc thu gầy
Gió tơi tã cuồn hồn đi đâu mất
Ngày em về từ vùng đêm chất ngất
Màu cô đơn còn in rõ chỗ ngồi
Sáng thứ bảy trời vào thu bối rối
Rừng nhớ ai mà gió gọi không ngừng
Người nhớ người trong im lặng mông lung
Buồn ngồi kể truyện tình bên dòng suối
Ta nhớ ai sao một mình thui thủi
Níu hồn thơ ghi lời gió ngậm ngùi
Nắng vẫn lạnh thu ca bài ca gió
Tìm bóng hình và ngôn ngữ hôm qua
Dường như đó mà không còn ở đó
Gió thổi ào quét sạch những vùng xưa
SN
ĐÃ NHƯ
Đã như mây lạc khung trời
Tìm vui với gió thả lời bâng quơ
Đã như mộng lạc giấc mơ
Không em mây chỉ bơ vơ lạc loài
Đã như mưa khóc trần ai
Ngập trời nước mắt đắng cay thành dòng
Ngậm ngùi đường đến hư không
Mang theo giọt nắng mà lòng giá băng
Đã như mây xám giăng giăng
Bóng thương bóng nhớ ai ngăn đường về
Ngập ngừng qua cửa đam mê
Thu mờ cát bụi ta về ướt mưa
Đã như cổ tích đời xưa
Thương đau ngọt đắng cũng vừa lòng nhau
Nằm nghe giấy khóc hư hao
Vàng hoe chữ nghĩa xanh xao chữ tình
Đã như thu lá lặng thinh
Chôn nhau dưới cội xác tình rã tan
Hồn còn vương vấn địa đàng
Lang thang hạt bụi ngày hoang vu về
Đã như nước vỡ bờ đê
Quê hương tan tác lời thề cũng trôi
Cuốn vèo ra biển tim côi
Hoang mang lặn ngụp một đời bể dâu
SN
Tìm vui với gió thả lời bâng quơ
Đã như mộng lạc giấc mơ
Không em mây chỉ bơ vơ lạc loài
Đã như mưa khóc trần ai
Ngập trời nước mắt đắng cay thành dòng
Ngậm ngùi đường đến hư không
Mang theo giọt nắng mà lòng giá băng
Đã như mây xám giăng giăng
Bóng thương bóng nhớ ai ngăn đường về
Ngập ngừng qua cửa đam mê
Thu mờ cát bụi ta về ướt mưa
Đã như cổ tích đời xưa
Thương đau ngọt đắng cũng vừa lòng nhau
Nằm nghe giấy khóc hư hao
Vàng hoe chữ nghĩa xanh xao chữ tình
Đã như thu lá lặng thinh
Chôn nhau dưới cội xác tình rã tan
Hồn còn vương vấn địa đàng
Lang thang hạt bụi ngày hoang vu về
Đã như nước vỡ bờ đê
Quê hương tan tác lời thề cũng trôi
Cuốn vèo ra biển tim côi
Hoang mang lặn ngụp một đời bể dâu
SN
CÓ THỂ NÀO
Có lẽ rồi mình chẳng nợ nần nhau
Thu đến vội để qua mùa gió bấc
Đường em đi nắng xuân vàng chất ngất
Lỡ lầm nào cũng quên mất vậy thôi!
Có thể mai này mây cũng còn trôi
Ta vớ vẩn tìm đường đi xứ lạ
Có thể nào cuộc đời hoài sa ngã
Cho tối đen về phủ góc chân trời
Có thể nào là bão giông cạm bẫy
Mặt trái cuộc đời như đã trắng đen
Tìm ở đâu ngọn đuốt sáng chong đèn
Nung mạch máu cho tim mình sống lại...
Có thể nào thả buồn đi xa ngái
Về phía tinh cầu gặp những yêu thương
Kể nhau nghe những mẫu chuyện hoang đường
Của một thuở nhân gian nhiều gian dối !
Có thể nào phủi sạch bao tội lỗi
Nhẹ nhàng hơn khi chiều lạnh trên vai
Ta sẽ đi đi mãi cuộc lưu đày
Im thinh thít đêm nghe mình tiếng nấc...!
SN
Thu đến vội để qua mùa gió bấc
Đường em đi nắng xuân vàng chất ngất
Lỡ lầm nào cũng quên mất vậy thôi!
Có thể mai này mây cũng còn trôi
Ta vớ vẩn tìm đường đi xứ lạ
Có thể nào cuộc đời hoài sa ngã
Cho tối đen về phủ góc chân trời
Có thể nào là bão giông cạm bẫy
Mặt trái cuộc đời như đã trắng đen
Tìm ở đâu ngọn đuốt sáng chong đèn
Nung mạch máu cho tim mình sống lại...
Có thể nào thả buồn đi xa ngái
Về phía tinh cầu gặp những yêu thương
Kể nhau nghe những mẫu chuyện hoang đường
Của một thuở nhân gian nhiều gian dối !
Có thể nào phủi sạch bao tội lỗi
Nhẹ nhàng hơn khi chiều lạnh trên vai
Ta sẽ đi đi mãi cuộc lưu đày
Im thinh thít đêm nghe mình tiếng nấc...!
SN
KHI ...
Khi buồn …nhặt chữ làm thơ
Giấu vào trong đó chút mơ để đời
Sóng nghìn trùng , sóng xa khơi
Vầng trăng cũng thế …cuối trời mông lung
Thế gian muôn nẽo mịt mùng
Biết đâu tìm những chung cùng …có không ?
Và sông vẫn mãi là sông
Vẫn hoài xoay chuyển lớn ròng …thế thôi !
SN (tháng 9/11/12)
KHÕANG LẶNG
Khoãng lặng chìm theo chiếc bóng thơ
Đìu hiu quạnh vắng góc Thu mờ
Nơi đây lặng lẽ sương mi nhạt
Phương đó buồn rơi nước mắt hờ
Người đã ra đi sầu khắc khoải
Ta còn ở lại xót trơ vơ
Chiều nay mây tím lang thang nhớ
Một cõi im lìm chết ngất mơ ...
THƠ HỌA CỦA CÁC BẠN
IM CHỜ
Chiều Thu khắc khoải bóng bơ vơ
Quạnh vắng đìu hiu mỏi mắt chờ
Chốn đó có còn hoàng hôn tím
Nơi đây đã nhạt sắc vàng mơ
Người đi ôm mối sầu miên viễn
Kẻ ở chất ngất nỗi ngóng chờ
Một kiểng hai quê buồn lắm nẻo
Bao giờ cho hết cảnh bơ vơ.
NTMT
U ám trời chiều trong tiếng tơ
Nhịp bước thời gian với hững hờ
Sắc tím hoàng hôn nơi đây vẫn
Chiều vàng đã nhạt chốn ấy mơ
Tráng sĩ đường cùng, buồn gác kiếm
Thi nhân nẻo vắng, níu tìm thơ
Tang bồng hồ thỉ chừ tan hết
Nửa kiếp lưu đầy …mắt ngáo ngơ
SN
THU XƯA
**
Heo may chợt ghé phủ sầu thơ
Hiu hắt trăng khuya tỏa bóng mờ
Tiếc mộng còn hương mau nỡ nhạt
Thương duyên đang thắm vội phai hờ
Bao mùa Hạ cháy hong hoang vắng
Mấy độ Thu tàn úa vất vơ
Lặng lẽ màn đêm buông sương tím
Giăng hồn lưu luyến nhớ tình mơ .
** HT
Người về nhặt lại mộng trong thơ
Da diết sầu bi cũng đứng chờ
Nắng khuất rèm mây ghì hạ nhớ
Gió chìm bờ khói níu xuân hờ
Đau vần thơ khóc tình quằn quại
Khắc dấu buồn rơi khúc hát vơ
Lòng nguyện cùng ai ghi tạc dạ
Trăm năm ở lại kết vần mơ
SN
Nắng Thu vàng rực góc sân thơ
Gợn chút mây thưa, bóng chẳng mờ
Lặng lẽ thuyền trôi về bến vắng
Bâng khuâng dòng nước nhớ người mơ
*Hướng Dương
Chào em ngày mới với bài thơ
Gom chút buồn vui trút mộng hờ
Bến vắng , thuyền xưa giờ lặng lẽ
Khuya sớm đi về luống ngẫn ngơ ...
SN
IM CHỜ
Chiều Thu khắc khoải bóng bơ vơ
Quạnh vắng đìu hiu mỏi mắt chờ
Chốn đó có còn hoàng hôn tím
Nơi đây đã nhạt sắc vàng mơ
Người đi ôm mối sầu miên viễn
Kẻ ở chất ngất nỗi ngóng chờ
Một kiểng hai quê buồn lắm nẻo
Bao giờ cho hết cảnh bơ vơ.
NTMT
U ám trời chiều trong tiếng tơ
Nhịp bước thời gian với hững hờ
Sắc tím hoàng hôn nơi đây vẫn
Chiều vàng đã nhạt chốn ấy mơ
Tráng sĩ đường cùng, buồn gác kiếm
Thi nhân nẻo vắng, níu tìm thơ
Tang bồng hồ thỉ chừ tan hết
Nửa kiếp lưu đầy …mắt ngáo ngơ
SN
THU XƯA
**
Heo may chợt ghé phủ sầu thơ
Hiu hắt trăng khuya tỏa bóng mờ
Tiếc mộng còn hương mau nỡ nhạt
Thương duyên đang thắm vội phai hờ
Bao mùa Hạ cháy hong hoang vắng
Mấy độ Thu tàn úa vất vơ
Lặng lẽ màn đêm buông sương tím
Giăng hồn lưu luyến nhớ tình mơ .
** HT
Người về nhặt lại mộng trong thơ
Da diết sầu bi cũng đứng chờ
Nắng khuất rèm mây ghì hạ nhớ
Gió chìm bờ khói níu xuân hờ
Đau vần thơ khóc tình quằn quại
Khắc dấu buồn rơi khúc hát vơ
Lòng nguyện cùng ai ghi tạc dạ
Trăm năm ở lại kết vần mơ
SN
Nắng Thu vàng rực góc sân thơ
Gợn chút mây thưa, bóng chẳng mờ
Lặng lẽ thuyền trôi về bến vắng
Bâng khuâng dòng nước nhớ người mơ
*Hướng Dương
Chào em ngày mới với bài thơ
Gom chút buồn vui trút mộng hờ
Bến vắng , thuyền xưa giờ lặng lẽ
Khuya sớm đi về luống ngẫn ngơ ...
SN
Thuyền đã xuôi rồi tựa bến mơ
Đêm khuya lay lắt bóng trăng mờ
Một chút bâng khuâng, hồn tĩnh lại
Hoang hoải vườn hồng, nhện nhả tơ
Bao năm cách trở âu là thế
Giọt tình xót lại mà bơ vơ
Thu sang gom góp kỷ niệm nhớ
Đêm về gối mộng dệt câu thơ
Đêm khuya lay lắt bóng trăng mờ
Một chút bâng khuâng, hồn tĩnh lại
Hoang hoải vườn hồng, nhện nhả tơ
Bao năm cách trở âu là thế
Giọt tình xót lại mà bơ vơ
Thu sang gom góp kỷ niệm nhớ
Đêm về gối mộng dệt câu thơ
BimBim
TIỄN ĐƯA DĨ VÃNG.
Nhìn dòng nước lặng thả câu thơ
Đưa tiễn ngày xưa dĩ vãng mờ
Gió rít từng hồi thêm khắc khoải
Sóng trào bao lượt khó ơ hờ.
Vầng mây bãng lãng khơi nhung nhớ
Vạt nắng nhạt nhoà đưa vẩn vơ
Đã dặn lòng đừng nên tiếc nuối
Mà sao không dễ xoá cơn mơ.
Nhìn dòng nước lặng thả câu thơ
Đưa tiễn ngày xưa dĩ vãng mờ
Gió rít từng hồi thêm khắc khoải
Sóng trào bao lượt khó ơ hờ.
Vầng mây bãng lãng khơi nhung nhớ
Vạt nắng nhạt nhoà đưa vẩn vơ
Đã dặn lòng đừng nên tiếc nuối
Mà sao không dễ xoá cơn mơ.
HHRR
Dòng trôi lơ lững chiếc thuyền thơ
Một ánh đèn đêm giữa trăng mờ
Réo rắt cung đàn thương quyến luyến
Ngân nga khúc gãy nhớ trơ vơ
Vang xa sóng nước lăn tăn mộng
Vọng mãi trời mây bảng lãng mơ
Lướt nhẹ miên man hòa với gió
Tâm hồn quyện khắp chốn ….ơ hờ….
Ngoctuyencp
Một ánh đèn đêm giữa trăng mờ
Réo rắt cung đàn thương quyến luyến
Ngân nga khúc gãy nhớ trơ vơ
Vang xa sóng nước lăn tăn mộng
Vọng mãi trời mây bảng lãng mơ
Lướt nhẹ miên man hòa với gió
Tâm hồn quyện khắp chốn ….ơ hờ….
Ngoctuyencp
Vùng trắng mờ tan cái hồn thơ
Buồn vương lay lắt bóng Thu mờ
Chốn nào hiu hắt chiều khói nhạt
Quê cũ lòng vương lệ chẳng hờ
Lữ khách đưa chân buồn khắc khoải
Bến đợi còn đây bóng chơ vơ
Sông xưa một dãi mông lung nhớ
Đôi cánh đồng chiêm héo mộng mơ…
Buồn vương lay lắt bóng Thu mờ
Chốn nào hiu hắt chiều khói nhạt
Quê cũ lòng vương lệ chẳng hờ
Lữ khách đưa chân buồn khắc khoải
Bến đợi còn đây bóng chơ vơ
Sông xưa một dãi mông lung nhớ
Đôi cánh đồng chiêm héo mộng mơ…
Dân Việt
BÌNH YÊN
Cứ buổi sáng ta chờ thơ đánh thức
Nắng gọi hồn qua khe cửa vào thăm
Và buổi sáng bao câu chuyện xa xăm
Về nhắc lại trong tim điều vụn vỡ
Nắng níu tay bảo thôi đừng trăn trở
Dẫu một mình nắng ở lại cùng ta
Đưa nhịp sóng vỗ lòng từ ngọn gió
Chữ đứng, chữ ngồi, chữ hát tình ca…
Ngày vẫn vậy… sáng nay không gì lạ
Thêm một chút buồn giăng lối đường đi
Thêm một chút vui ta cố nắm ghì
Rồi vuột mất mỗi lần sương mi ướt
Những buổi sáng chồn chân người đánh cược
Có người còn lặng lẽ góc bình minh
Hay có lẻ những giấc mơ vừa tỉnh
Hạnh phúc khổ đau rồi cũng bình yên
Nắng về
Ta lùa hết mây đi khung trời vắng
Nắng cứ về thăm nhé giọt lưa thưa
Chầm chậm thôi ngoài song cửa gió lùa
Cho ta nắng tung tăng dòng thương nhớ
Này là bút đợi chờ từng nét nhỏ
Thơ tẩm vàng lòng xanh ngát trời trong
Mưa ra đi nhường bước lối mây hồng
Cho người hát tình ca thơm ngày nắng
Xua xua hết cõi buồn bên bờ vắng
Chạm hồn mây nắng quyện sợi ân cần
Truyền hơi ấm bên đời những tình thân
Chữ nhảy múa reo vang màu áo mới
Hạ nồng nàn về thăm người vẫn đợi
Những mùa xưa ve ru khúc tình nồng
Dù bao lần lạnh buốt lúc vào Đông
Tình ở lại trong tim hâm lòng nắng
Chẳng gì đâu những buồn vui thật ngắn
Kỷ niệm hồng còn ấm mãi bờ môi
Nụ hôn nắng nung hoài giọt bồi hồi
Dù đêm thức dù ngày mưa chìm lặng
Nắng gọi hồn qua khe cửa vào thăm
Và buổi sáng bao câu chuyện xa xăm
Về nhắc lại trong tim điều vụn vỡ
Nắng níu tay bảo thôi đừng trăn trở
Dẫu một mình nắng ở lại cùng ta
Đưa nhịp sóng vỗ lòng từ ngọn gió
Chữ đứng, chữ ngồi, chữ hát tình ca…
Ngày vẫn vậy… sáng nay không gì lạ
Thêm một chút buồn giăng lối đường đi
Thêm một chút vui ta cố nắm ghì
Rồi vuột mất mỗi lần sương mi ướt
Những buổi sáng chồn chân người đánh cược
Có người còn lặng lẽ góc bình minh
Hay có lẻ những giấc mơ vừa tỉnh
Hạnh phúc khổ đau rồi cũng bình yên
Nắng về
Ta lùa hết mây đi khung trời vắng
Nắng cứ về thăm nhé giọt lưa thưa
Chầm chậm thôi ngoài song cửa gió lùa
Cho ta nắng tung tăng dòng thương nhớ
Này là bút đợi chờ từng nét nhỏ
Thơ tẩm vàng lòng xanh ngát trời trong
Mưa ra đi nhường bước lối mây hồng
Cho người hát tình ca thơm ngày nắng
Xua xua hết cõi buồn bên bờ vắng
Chạm hồn mây nắng quyện sợi ân cần
Truyền hơi ấm bên đời những tình thân
Chữ nhảy múa reo vang màu áo mới
Hạ nồng nàn về thăm người vẫn đợi
Những mùa xưa ve ru khúc tình nồng
Dù bao lần lạnh buốt lúc vào Đông
Tình ở lại trong tim hâm lòng nắng
Chẳng gì đâu những buồn vui thật ngắn
Kỷ niệm hồng còn ấm mãi bờ môi
Nụ hôn nắng nung hoài giọt bồi hồi
Dù đêm thức dù ngày mưa chìm lặng
CẤT VÀO KỶ NIỆM
Chốn cũ mấy năm tôi chưa về
Nghe từng kỷ niệm dài lê thê
Còn ai ở đó còn ai đợi !?
Màu mắt trong veo những ước thề
Tôi còn nhớ lắm màu hạ xưa
Phượng hồng bên lối gió đong đưa
Ve ru nhức nhối niềm yêu cũ
Mới đó mà xa đã mấy mùa
Tôi đi còn đó bao ngày cũ
Biết có bao giờ gặp lại nhau
Dòng đời đưa đẩy làm sao biết
Chiều phai như nắng nhạt sắc màu
Tôi đã về với ngày bình yên
Cất đời khoảng lặng dưới lưng triền
Vui khi gió thoảng vui khi nhớ
Bỏ hết trần gian những lụy phiền
Tôi đã về đơn sơ bình dị
Gác đời tranh chấp mấy sân si
Xin giữ cho nhau lần kỷ niệm
Đẹp mãi tình xưa tuổi diệu kỳ ...
Nghe từng kỷ niệm dài lê thê
Còn ai ở đó còn ai đợi !?
Màu mắt trong veo những ước thề
Tôi còn nhớ lắm màu hạ xưa
Phượng hồng bên lối gió đong đưa
Ve ru nhức nhối niềm yêu cũ
Mới đó mà xa đã mấy mùa
Tôi đi còn đó bao ngày cũ
Biết có bao giờ gặp lại nhau
Dòng đời đưa đẩy làm sao biết
Chiều phai như nắng nhạt sắc màu
Tôi đã về với ngày bình yên
Cất đời khoảng lặng dưới lưng triền
Vui khi gió thoảng vui khi nhớ
Bỏ hết trần gian những lụy phiền
Tôi đã về đơn sơ bình dị
Gác đời tranh chấp mấy sân si
Xin giữ cho nhau lần kỷ niệm
Đẹp mãi tình xưa tuổi diệu kỳ ...
Còn một thuở ấu thơ dường đâu đó
Những lần về nghe nhớ chảy vào tim
Là những khi thơ quay quắt kiếm tìm
Mùa phượng vĩ nở hoa đầy góc nhỏ
Tai lắng nghe ve sầu kêu trong gió
Gợi trong ta năm cũ chuyện học trò
Cũng năm ấy người xa người cuối hạ
Gửi lại dòng sông cái thuở hẹn hò
Thế rồi mấy mươi năm đời lăn lóc !
Mỗi lần mưa lây lất những buồn vui
Như đâu đó những lần anh trêu chọc
"Nhỏ, nhỏ này đắng ngọt cũng bùi ngùi"
Lời em nói :“Tội ơi đời con gái
Mưa thì nhiều nên thơ ướt vần rơi
Bởi là thơ, là thơ thôi anh nhé !
Nước mắt đâu còn mà khóc người ơi !”
Để bây giờ hạ sầu mưa rơi vỡ
Những mảnh đời lũ lụt cuốn trôi đi
Ừ.. cuộc đời toàn là những chia ly
Thôi em nhé cho anh lau dòng lệ !
Chấp nhận rồi với bao nhiêu hối tiếc
Nuốt vào lòng giọt mặn những mùa xưa
Chiều đã phai tình cũng hết đón đưa
Chân luống cuống đi về chiều lặng lẽ ...
Còn lại đây chỉ dòng thơ buồn tẻ
Anh mang theo khe khẽ mẫu chuyện đời
Lòng dặn lòng chỉ “thơ ướt vần rơi”
Thương kỷ niệm của một thời để nhớ...!
Những lần về nghe nhớ chảy vào tim
Là những khi thơ quay quắt kiếm tìm
Mùa phượng vĩ nở hoa đầy góc nhỏ
Tai lắng nghe ve sầu kêu trong gió
Gợi trong ta năm cũ chuyện học trò
Cũng năm ấy người xa người cuối hạ
Gửi lại dòng sông cái thuở hẹn hò
Thế rồi mấy mươi năm đời lăn lóc !
Mỗi lần mưa lây lất những buồn vui
Như đâu đó những lần anh trêu chọc
"Nhỏ, nhỏ này đắng ngọt cũng bùi ngùi"
Lời em nói :“Tội ơi đời con gái
Mưa thì nhiều nên thơ ướt vần rơi
Bởi là thơ, là thơ thôi anh nhé !
Nước mắt đâu còn mà khóc người ơi !”
Để bây giờ hạ sầu mưa rơi vỡ
Những mảnh đời lũ lụt cuốn trôi đi
Ừ.. cuộc đời toàn là những chia ly
Thôi em nhé cho anh lau dòng lệ !
Chấp nhận rồi với bao nhiêu hối tiếc
Nuốt vào lòng giọt mặn những mùa xưa
Chiều đã phai tình cũng hết đón đưa
Chân luống cuống đi về chiều lặng lẽ ...
Còn lại đây chỉ dòng thơ buồn tẻ
Anh mang theo khe khẽ mẫu chuyện đời
Lòng dặn lòng chỉ “thơ ướt vần rơi”
Thương kỷ niệm của một thời để nhớ...!
SN
MÙA HẠ CUỐI
Mưa tháng
sáu mát hạ buồn oi bức
Triệu lần qua mây gió cũng quen mùa
Chỉ vần thơ ở lại ru tiềm thức
Kẻo kẹt ầu ơ.. võng hát theo mưa
Triệu lần đi biết có về như đã
Một lần xa ai biết sẽ vĩnh hằng
Thôi em đi theo mùa thu ươm lá
Chôn xuống rừng bao lưu luyến màu xanh
Mưa tháng sáu phượng hồng rơi màu máu
Mưa rửa sạch đời mằn mặn bờ mi
Những giọt buồn trôi theo dòng con tạo
Xoáy hồn tôi cơn lốc gió mang đi
Nắng lửa tắt trăng thề vừa quay mặt
Hãy tìm về giấc ngủ để còn quên
Mộng xa lắm ở bên trời lay lắt
Triệu lần rồi một lần nữa quên tên
Có thể hay không một lần đổi mệnh
Một lần thôi cũng đủ hạ phân ly
Những hạ mới về sau …về sau nữa
Tôi và em có lẽ chẳng còn gì…?!
Triệu lần qua mây gió cũng quen mùa
Chỉ vần thơ ở lại ru tiềm thức
Kẻo kẹt ầu ơ.. võng hát theo mưa
Triệu lần đi biết có về như đã
Một lần xa ai biết sẽ vĩnh hằng
Thôi em đi theo mùa thu ươm lá
Chôn xuống rừng bao lưu luyến màu xanh
Mưa tháng sáu phượng hồng rơi màu máu
Mưa rửa sạch đời mằn mặn bờ mi
Những giọt buồn trôi theo dòng con tạo
Xoáy hồn tôi cơn lốc gió mang đi
Nắng lửa tắt trăng thề vừa quay mặt
Hãy tìm về giấc ngủ để còn quên
Mộng xa lắm ở bên trời lay lắt
Triệu lần rồi một lần nữa quên tên
Có thể hay không một lần đổi mệnh
Một lần thôi cũng đủ hạ phân ly
Những hạ mới về sau …về sau nữa
Tôi và em có lẽ chẳng còn gì…?!
THƯƠNG VỀ VÙNG KỶ NIỆM
Những kỷ niệm
của thời xưa ấy
Một thoáng hoàng hôn ngả bóng chiều
Âm còn vọng dư hương đâu đó
Cho chiều rơi ngọn gió buồn hiu
Một thoáng hoàng hôn ngả bóng chiều
Âm còn vọng dư hương đâu đó
Cho chiều rơi ngọn gió buồn hiu
Em có đếm nếp
nhăn trên tuổi
Pha màu mây lên tóc chiều sương
Em có nghe gió choàng ôm núi
Sợ chiều đi nắng bỏ quên đường
Bỏ lại hết vàng son một thuở
Như hạ tàn chìm góc thu mưa
Như lá bỏ cây về cội nhớ
Như chúng mình bấu víu tình xưa
Níu kỷ niệm về nghe thương tiếc
Từ hôm qua buồn biết thì thầm
Từ hôm em quên mùa chải tóc
Từ hồn nhiên sóng vỗ thăng trầm
Emcó tô giùm anh màu nhớ
Màu hạ nồng trong những giấc mơ
Anh còn vẽ mây hoàng hôn tím
Thuở học trò trên giấy làm thơ
Pha màu mây lên tóc chiều sương
Em có nghe gió choàng ôm núi
Sợ chiều đi nắng bỏ quên đường
Bỏ lại hết vàng son một thuở
Như hạ tàn chìm góc thu mưa
Như lá bỏ cây về cội nhớ
Như chúng mình bấu víu tình xưa
Níu kỷ niệm về nghe thương tiếc
Từ hôm qua buồn biết thì thầm
Từ hôm em quên mùa chải tóc
Từ hồn nhiên sóng vỗ thăng trầm
Emcó tô giùm anh màu nhớ
Màu hạ nồng trong những giấc mơ
Anh còn vẽ mây hoàng hôn tím
Thuở học trò trên giấy làm thơ
GIỮ CHO NHAU
Giữ cho nhau thời gian mùa ngưng đọng
Kỷ niệm mãi còn hâm nóng tình thơ
Ở trong ta từng nhịp điệu đợi chờ
Tim thấp thỏm thắt nơ màu hồng tím
Giữ cho nhau tấm hình xưa hoài niệm
Tưởng đâu mình còn mãi nét hôm nao
Gió bờ thu lay tà áo ngọt ngào
Nắng in gót vào chiêm bao vết nhớ
Tưởng đâu mình thôi không còn bỡ ngỡ
Những mùa đi bạt gió cánh chim trời
Tưởng mình còn mái tóc xanh phơi phới
Đón ngây thơ về thuở học chung trường
Thêm một mùa sang... chân đời đôi hướng
Lối hạ xưa màu vần chữ tươi hồng
Cảm ơn nhau còn giữ lại tấm lòng
Câu trìu mến ngập dòng thơ còn chảy
Giữ cho nhau tuổi thơ mùa thân ái
Dòng trinh nguyên ghi nét đậm một thời
Để thơ về chép vào trang giấy mới
Mãi còn thơm y như một thuở nào
CHÚT TÌNH THƠ
Nếu ai hỏi?
Ai ơi có nhớ!?
Nhớ gì đâu, một thoáng mờ phai
Thoáng gió bay qua
Lướt nhẹ tóc dài
Ôi!Một khoảng trần gian thu nhỏ
Nếu ai hỏi?
Về ngày xưa đó!
Chút tình thơ và một chút vô tư
Chút nắng mai
Một chút..mặc dù
Là một chút…
Ru hồn ta ngủ vội
Nếu ai hỏi?
Vấn vương gì vội?
Một ngày thơ bỏ lại ngủ đông
Ngày xưa kia em là chim sáo
Có thiếu đường bay?
Sao..
Sáo lại sang sông?
Nếu ai hỏi?
Còn nhớ hay không?
Lá thư tay ngượng ngùng trao nhỏ
Tình mới lớn âm thầm em bỏ
Thơ của ta….
Em cũng bỏ…âm thầm!
Vạn buổi chiều
Nắng vẫn sang sông
Vạn ngày tháng qua dần…quên lãng
Kỷ niệm thơ
Giờ thành dĩ vãng
Chút tình vui lưu dấu đừng quên!
Nắng dịu dàng trên mỗi nét thơ …
Đêm bên ấy dịu dàng ru biển mặn
Dẫu không về ...!
Dẫu không về nhưng nhớ hoài ảnh cũ
Có cánh đồng, có sông nhỏ quanh co
Có hàng cây che nắng đứng thì thào
Đong đưa gió thanh tao mùa nắng mới
Dẫu không về... cất trong lòng từ thuở
Mới ra đi đã khắc vết hôm nào
Hàng dừa xanh ngơ ngát ngằm trăng sao
Đêm mẹ thức ngồi canh nồi bánh tét
Dẫu chưa về... mấy chục năm không tết !
Biết không em vầng trán mấy nếp nhăn
Những buổi chiều đông sương khói giăng giăng
Mờ ký ức chìm sâu dòng hoài niệm
Là những lúc hồn mơ chân trời tím
Đâu tuổi thơ, đâu mộng đẹp xa vời ?
Tình học trò giờ muôn thuở chơi vơi
Bỏ em lại bên dòng đời cát bụi
Bởi chưa về nên đêm còn lủi thủi
Gửi vào trăng tâm sự kẻ tha hương
Gửi vào đêm khoảng lặng cuối con đường
Một chấm nhỏ bóng ai dần xa khuất...
SN
Tôi trở lại vùng xưa… nghe chất ngất
Tìm tuổi thơ qua mất một lần đi
Hạ ban mai sương mù chen vào nắng
Ve tấu liên hồi, ngâm khúc biệt ly
Kỷ niệm cũ nằm yên trong trang sách
Cánh phượng hồng khép lại mấy chục năm
Em có về mở lại trang lưu bút
Có bâng quơ câu nói nhỏ thì thầm?
Hay từ đó nghe buồn giăng mây tím
Ngập hoàng hôn tơi tã cánh hoa rơi
Chợt bóng ai trải dài như sợi khói
Tan vào mây… mùa dĩ vãng xa vời
Hạ bây giờ buồn hơn mùa hạ cũ
Xác phượng hồng …thương quá bóng hình xưa!
Đời con gái như một lần hoa nở
Rồi hương tàn cánh rã …những lần mưa...
Có những khoảnh khắc
Dài như vô tận
Có những thoáng
Nhẹ lướt qua đời
Có những phút chạnh lòng
Nhưng ấm áp
Có những ngày
Chờ đợi gió……lả lơi!
Cũng …
Có những khoảng mênh mông
Buồn tẻ…
Có những đêm đối diện
Với mình ta
Có những giây…
Sao tơ lòng cô lẻ
Có một ngày
Ta chợt thấy…. đời ta.
Đêm bên ấy dịu dàng ru biển mặn
Sóng vỗ bờ tìm bãi cát mùa xuân
Sáng bên đây hạ về màu xanh nắng
Rơi vào thơ thêm mấy hạt dịu dàng
Trãi tờ giấy ghi nhanh dòng thơ tím
Ươm mùa thơ ngan ngát góc trời mơ
Dẫu là thơ ...hạ cũng vừa về thật
Ngụm cà phê thơm chữ đến thẫn thờ
Anh gom nhớ bỏ vào trang giấy trắng
Kẻo lại quên tô đậm chữ dịu dàng
Em thức dậy nhớ về nghe tình tự
Hạt nắng hồng kể chuyện sóng về ngang
Con suối nhỏ
ngồi nghe đời róc rách
Thì thầm vui hạt nắng biết nâng niu
Dù hạnh phúc thường mang mầm đau khổ
Biết rằng em một thuở đã từng yêu
Thì thầm vui hạt nắng biết nâng niu
Dù hạnh phúc thường mang mầm đau khổ
Biết rằng em một thuở đã từng yêu
Biết rằng em từ ấy vẫn còn tìm
Triền miên sóng ru tình say men chữ
Biết rằng anh chen vào loài ngôn ngữ
Ươm nắng dịu dàng trên mỗi nét thơ …
Triền miên sóng ru tình say men chữ
Biết rằng anh chen vào loài ngôn ngữ
Ươm nắng dịu dàng trên mỗi nét thơ …
SN
Dẫu không về ...!
Dẫu không về nhưng nhớ hoài ảnh cũ
Có cánh đồng, có sông nhỏ quanh co
Có hàng cây che nắng đứng thì thào
Đong đưa gió thanh tao mùa nắng mới
Dẫu không về... cất trong lòng từ thuở
Mới ra đi đã khắc vết hôm nào
Hàng dừa xanh ngơ ngát ngằm trăng sao
Đêm mẹ thức ngồi canh nồi bánh tét
Dẫu chưa về... mấy chục năm không tết !
Biết không em vầng trán mấy nếp nhăn
Những buổi chiều đông sương khói giăng giăng
Mờ ký ức chìm sâu dòng hoài niệm
Là những lúc hồn mơ chân trời tím
Đâu tuổi thơ, đâu mộng đẹp xa vời ?
Tình học trò giờ muôn thuở chơi vơi
Bỏ em lại bên dòng đời cát bụi
Bởi chưa về nên đêm còn lủi thủi
Gửi vào trăng tâm sự kẻ tha hương
Gửi vào đêm khoảng lặng cuối con đường
Một chấm nhỏ bóng ai dần xa khuất...
SN
TRỞ LẠI VÙNG XƯA
Tôi trở lại vùng xưa… nghe chất ngất
Tìm tuổi thơ qua mất một lần đi
Hạ ban mai sương mù chen vào nắng
Ve tấu liên hồi, ngâm khúc biệt ly
Kỷ niệm cũ nằm yên trong trang sách
Cánh phượng hồng khép lại mấy chục năm
Em có về mở lại trang lưu bút
Có bâng quơ câu nói nhỏ thì thầm?
Hay từ đó nghe buồn giăng mây tím
Ngập hoàng hôn tơi tã cánh hoa rơi
Chợt bóng ai trải dài như sợi khói
Tan vào mây… mùa dĩ vãng xa vời
Hạ bây giờ buồn hơn mùa hạ cũ
Xác phượng hồng …thương quá bóng hình xưa!
Đời con gái như một lần hoa nở
Rồi hương tàn cánh rã …những lần mưa...
(Bài thơ không tên của thời còn đi học)
Mùa hạ về sao nghe hồn vỡ vụng
Vắng xa rồi khung cảnh cũ thân quen
Có lá me bay phủ kín muộn phiền
Và hoa nắng làm nơ cài lên tóc
Mùa hạ về ve sầu lên tiếng khóc
Và phượng buồn trãi nhẹ gót chân ai
Phút vắng xa xin hãy nhớ nhau hoài
Chân tình đó hành trang ngày mới lớn..
Vắng xa rồi khung cảnh cũ thân quen
Có lá me bay phủ kín muộn phiền
Và hoa nắng làm nơ cài lên tóc
Mùa hạ về ve sầu lên tiếng khóc
Và phượng buồn trãi nhẹ gót chân ai
Phút vắng xa xin hãy nhớ nhau hoài
Chân tình đó hành trang ngày mới lớn..
(SN , tháng 6 năm 1980)
Có những khoảnh khắc
Dài như vô tận
Có những thoáng
Nhẹ lướt qua đời
Có những phút chạnh lòng
Nhưng ấm áp
Có những ngày
Chờ đợi gió……lả lơi!
Cũng …
Có những khoảng mênh mông
Buồn tẻ…
Có những đêm đối diện
Với mình ta
Có những giây…
Sao tơ lòng cô lẻ
Có một ngày
Ta chợt thấy…. đời ta.
KHÔNG ĐỀ
Tóc điểm trắng rồi bạn biết không? Nhìn nhau tha thiết tuổi mây hồng Ta đã cùng nhau tròn nửa kiếp Mỏi người nhìn lại thấy mênh mông Bạn cũng như ta có khác chi? Năm mươi xuân chẳn, có sá gì Thành công, thất bại chưa hay đủ? Vạn ngày sẽ đến, sẽ ra đi ... Lặng lẽ rơi nhanh chuỗi ngày dài Sao ngồi đếm được hết chua cay? Mỗi lần vượt sóng ta cùng bạn Bao nỗi vui buồn lẫn bi ai Tóc điểm trắng rồi bạn thấy sao? Chen chút ưu tư lẫn ngọt ngào Tay gối đầu nhau, chung dòng thở Tay vẹn ân tình đẹp biết bao ... ( Cho người bạn đời của tôi )
CÕI PHÙ VÂN
Bẻ câu lục bát ru đêm
Ru tình yên ngủ ru mềm hạ khuya
Gió ơi ru mộng tìm hoa
Ru em tôi ngủ giấc ngà liêu trai
Từ người về biển đêm dài
Mưa rơi rơi giọt đọa đày ai hay
Gió ơi ru khúc sầu mây
Sau cơn mưa tạnh nắng đầy về thăm
Gửi em một chút hương thầm
Thật thà tuổi mộng cài trâm tóc dài
Gió ơi thổi tóc em bay
Mảnh mai thùy mị đừng phai thiệt thà
Từ người phù phiếm xa hoa
Thấp cao cũng vậy tím cà cũng xuân
Lên non dòm xuống mấy lần
Thấp cao xuân cũng trong ngần sắc hoa .
SN 4/28/12
Tháng năm dài tôi làm thân lữ thứ
Nhớ muôn trùng vọng lại tiếng ru đêm
Lời Mẹ xưa êm đềm theo câu hát
Gói tình thương ấp ủ vọng êm đềm
Bài thơ em ru hồn trăng con gái
Tóc còn xanh chớm tuổi mộng mơ hồng
Tôi nhớ mẹ thuở xưa thường lo lắng
Con Mẹ lớn rồi mà phận vẫn long đong
Chiều vẫn thế ngập hồn thu mây trắng
Gửi về xa kỷ niệm của hôm nào
Nếu em biết ở đây mùa không nắng
Là những lần anh xếp lại tàn y
Xa ngàn xa quê nhà bên kia biển
Lời ru đêm thắp sáng mảnh trăng non
Soi vùng nhớ miên man bài tình khúc
Là biết anh chợt thức cơn ngủ vùi
Là biết em từ vùng nhớ chưa nguôi
Ca dao mật mang vào đời ắp ủ
Ru nữa đi em dẫu đời vầng vũ
Vẫn vì nhau níu lại giấc mơ nào...
MAI ANH VỀ
Mai anh về khép đêm sau cánh cửa
Thơ vẫn sầu như từ thuở yêu nhau
Mai đã xa dấu kỷ niệm phai màu
Anh còn nhớ khi thơ gieo mầm mới
Mai anh về nằm im chờ Đông tới
Vẽ vu vơ bài thơ mới đượm hồng
Bên một góc đời đặt nhánh hư không
Đành khôn lớn bằng mảnh lòng rã nát
Mai anh về có còn nghe bài hát
Miên man tình buồn ngan ngát hương thơm
Nụ hôn môi thiêu lửa cháy mùa rơm
Hay quên hẳn những lần cơm chung chén
Mai anh về nghe gió đông nghèn nghẹn
Bước em qua bẻn lẻn gọi tên thầm
Anh cúi đầu nghe thương nhớ về thăm
Trên bàn phím bao giờ câm tiếng nấc
Mai em nhé bình yên về cửa Phật
Khấn cho nhau đừng quên thật bao giờ
Một lần nào lòng chợt thoáng bơ vơ
Qua lối cũ nghe bài thơ huyễn mộng
------------0O0------------
GIẢ TỪ THÁNG BA
MẤT NHAU TỰ THUỞ NÀO
Em nhắm mắt đưa chiều vào mộng mị
Hạ hồng còn say ngủ ở trong mây
Ai có về chạm mưa cùng em với
Để còn nghe biển khóc cuộc tình gầy !
Đời đã khép nắng chiều bên khung cửa
Hoàng hôn buồn nghe ran rát con tim
Trăng lẵng lặng mang tình đi xứ khác
Khoác lên vai màu áo của loài chim
Ta nhắm mắt đưa hồn vào dĩ vãng
Thấy mình ta lạc lối cuộc phong trần
Đêm du mục tìm thăm nơi chốn cũ
Dấu yêu giờ lẫn thẩn cõi phù vân !
----------0O0----------
Hạ hồng còn say ngủ ở trong mây
Ai có về chạm mưa cùng em với
Để còn nghe biển khóc cuộc tình gầy !
Đời đã khép nắng chiều bên khung cửa
Hoàng hôn buồn nghe ran rát con tim
Trăng lẵng lặng mang tình đi xứ khác
Khoác lên vai màu áo của loài chim
Ta nhắm mắt đưa hồn vào dĩ vãng
Thấy mình ta lạc lối cuộc phong trần
Đêm du mục tìm thăm nơi chốn cũ
Dấu yêu giờ lẫn thẩn cõi phù vân !
----------0O0----------
BẤT CHỢT BUỒN !
Bất chợt thơ trở mình thức dậy
Buồn bay theo gió thả vào mây
Cho tháng tư nghiêng trời nắng đổ
Mưa lại về, niềm nhớ bủa vây
Cứ tưởng mình còn đầy mơ ước
Ngồi chờ xuân nở rộ trong tim
Cho thơ đi tìm vần nối chữ
Mà bâng quơ từa tựa nỗi niềm
Cho kỷ niệm về thăm lần nữa
Những tháng tư ran rát chuyện lòng
Biết có còn gặp trong đôi mắt
Hay hững hờ như nước dòng sông
Cho tôi về quên tình một thuở
Để biết đời không chỉ là mơ
Nhưng dù sao dù sao đi nữa
Cũng lặng thầm nhặt chữ làm thơ ...
Bất chợt thơ trở mình thức dậy
Buồn bay theo gió thả vào mây
Cho tháng tư nghiêng trời nắng đổ
Mưa lại về, niềm nhớ bủa vây
Cứ tưởng mình còn đầy mơ ước
Ngồi chờ xuân nở rộ trong tim
Cho thơ đi tìm vần nối chữ
Mà bâng quơ từa tựa nỗi niềm
Cho kỷ niệm về thăm lần nữa
Những tháng tư ran rát chuyện lòng
Biết có còn gặp trong đôi mắt
Hay hững hờ như nước dòng sông
Cho tôi về quên tình một thuở
Để biết đời không chỉ là mơ
Nhưng dù sao dù sao đi nữa
Cũng lặng thầm nhặt chữ làm thơ ...
SN
GỬI GIÓ RU EM
Bẻ câu lục bát ru đêm
Ru tình yên ngủ ru mềm hạ khuya
Gió ơi ru mộng tìm hoa
Ru em tôi ngủ giấc ngà liêu trai
Từ người về biển đêm dài
Mưa rơi rơi giọt đọa đày ai hay
Gió ơi ru khúc sầu mây
Sau cơn mưa tạnh nắng đầy về thăm
Gửi em một chút hương thầm
Thật thà tuổi mộng cài trâm tóc dài
Gió ơi thổi tóc em bay
Mảnh mai thùy mị đừng phai thiệt thà
Từ người phù phiếm xa hoa
Thấp cao cũng vậy tím cà cũng xuân
Lên non dòm xuống mấy lần
Thấp cao xuân cũng trong ngần sắc hoa .
SN 4/28/12
GỬI GIÓ MANG VỀ LỜI RU ĐÊM
Tháng năm dài tôi làm thân lữ thứ
Nhớ muôn trùng vọng lại tiếng ru đêm
Lời Mẹ xưa êm đềm theo câu hát
Gói tình thương ấp ủ vọng êm đềm
Bài thơ em ru hồn trăng con gái
Tóc còn xanh chớm tuổi mộng mơ hồng
Tôi nhớ mẹ thuở xưa thường lo lắng
Con Mẹ lớn rồi mà phận vẫn long đong
Chiều vẫn thế ngập hồn thu mây trắng
Gửi về xa kỷ niệm của hôm nào
Nếu em biết ở đây mùa không nắng
Là những lần anh xếp lại tàn y
Xa ngàn xa quê nhà bên kia biển
Lời ru đêm thắp sáng mảnh trăng non
Soi vùng nhớ miên man bài tình khúc
Là biết anh chợt thức cơn ngủ vùi
Là biết em từ vùng nhớ chưa nguôi
Ca dao mật mang vào đời ắp ủ
Ru nữa đi em dẫu đời vầng vũ
Vẫn vì nhau níu lại giấc mơ nào...
MAI ANH VỀ
Mai anh về khép đêm sau cánh cửa
Thơ vẫn sầu như từ thuở yêu nhau
Mai đã xa dấu kỷ niệm phai màu
Anh còn nhớ khi thơ gieo mầm mới
Mai anh về nằm im chờ Đông tới
Vẽ vu vơ bài thơ mới đượm hồng
Bên một góc đời đặt nhánh hư không
Đành khôn lớn bằng mảnh lòng rã nát
Mai anh về có còn nghe bài hát
Miên man tình buồn ngan ngát hương thơm
Nụ hôn môi thiêu lửa cháy mùa rơm
Hay quên hẳn những lần cơm chung chén
Mai anh về nghe gió đông nghèn nghẹn
Bước em qua bẻn lẻn gọi tên thầm
Anh cúi đầu nghe thương nhớ về thăm
Trên bàn phím bao giờ câm tiếng nấc
Mai em nhé bình yên về cửa Phật
Khấn cho nhau đừng quên thật bao giờ
Một lần nào lòng chợt thoáng bơ vơ
Qua lối cũ nghe bài thơ huyễn mộng
------------0O0------------
TỪ ẤY TÔI ĐI
Từ ấy không còn xuân thu đông hạ
Không còn mùa về gõ cửa con tim
Những hạt nắng bỗng nhiên là băng tuyết
Lẫn lộn vầng trăng dưới đáy sông chìm
Từ ấy mặc tình gió chở chiều mây
Về xứ lạ mông lung bờ vực thẳm
Tôi đã đi phủi lòng vào hoang vắng
Trả hết ngu ngơ thương ghét chuyện đời
Xin cứ để vô tình chiều mây trắng
Trôi thang thang thả nhẹ kiếp lưu đày
Tôi đã đi quên bao điều ngang trái
Hoài bão giờ tan biến phương trời xa
Từ ấy vơi muộn phiền đau ngõ chật
Đón mênh mông nghe biển sóng ru đời
Đêm tĩnh lặng lơ là bao hư thật
Tôi ra đi quên hết mộng tuyệt vời
SN
Không còn mùa về gõ cửa con tim
Những hạt nắng bỗng nhiên là băng tuyết
Lẫn lộn vầng trăng dưới đáy sông chìm
Từ ấy mặc tình gió chở chiều mây
Về xứ lạ mông lung bờ vực thẳm
Tôi đã đi phủi lòng vào hoang vắng
Trả hết ngu ngơ thương ghét chuyện đời
Xin cứ để vô tình chiều mây trắng
Trôi thang thang thả nhẹ kiếp lưu đày
Tôi đã đi quên bao điều ngang trái
Hoài bão giờ tan biến phương trời xa
Từ ấy vơi muộn phiền đau ngõ chật
Đón mênh mông nghe biển sóng ru đời
Đêm tĩnh lặng lơ là bao hư thật
Tôi ra đi quên hết mộng tuyệt vời
SN
GIẢ TỪ THÁNG BA
Em đừng buồn cho chân anh nhẹ bước
Sân ga chiều thúc giụt tiếng còi xa
Gói tất cả vào hành trang nặng trĩu
Tim bình yên sao lòng bỗng nhạt nhòa
Từ giã tháng ba ... trăng chưa tròn tuổi
Mộng chưa đầy sương ướt áo đường khuya
Từ giã ngọt ngào bàn tay thiếu vắng
Giây phút này ai hiểu nỗi cách chia
Phố mùa xuân sau lưng anh thút thít
Đường em về bên ấy có vui không?
Mưa bên anh nghẹn ngào đau hạt nắng
Vẫn mừng em bên ấy nắng tươi hồng
Anh đi về một mình theo bóng nhỏ
Bước tự tình sỏi đá lặng hồn căm
Ngày phố núi nghe dư âm còn đó
Giấc mơ xuân còn thủ thỉ thì thầm
Nói với anh xuân còn trong ký ức
Đậm nét ngời đau ngọt đắng phong sương
Nói với anh tình tan như cơn mộng
Thức dậy rồi ...mộng vỡ ...vẫn còn thương ...!
Sân ga chiều thúc giụt tiếng còi xa
Gói tất cả vào hành trang nặng trĩu
Tim bình yên sao lòng bỗng nhạt nhòa
Từ giã tháng ba ... trăng chưa tròn tuổi
Mộng chưa đầy sương ướt áo đường khuya
Từ giã ngọt ngào bàn tay thiếu vắng
Giây phút này ai hiểu nỗi cách chia
Phố mùa xuân sau lưng anh thút thít
Đường em về bên ấy có vui không?
Mưa bên anh nghẹn ngào đau hạt nắng
Vẫn mừng em bên ấy nắng tươi hồng
Anh đi về một mình theo bóng nhỏ
Bước tự tình sỏi đá lặng hồn căm
Ngày phố núi nghe dư âm còn đó
Giấc mơ xuân còn thủ thỉ thì thầm
Nói với anh xuân còn trong ký ức
Đậm nét ngời đau ngọt đắng phong sương
Nói với anh tình tan như cơn mộng
Thức dậy rồi ...mộng vỡ ...vẫn còn thương ...!
Em ở lại trong tim tôi mùa cũ
Nắng chào xuân rồi giấu kín nụ cười
Vì biết em ngừng lại chỉ đôi lần
Lời yêu dấu để buồn hoài trong ký ức
Tôi cất hết lặng im vùng tiềm thức
Ướp màu xuân vị ngọt dấu yêu xưa
Nếu có lần rớt tay em hạt nắng
Tôi nhớ em khi nắng chợt qua mùa
Em ở lại ngàn đời sau... sau nữa
Chuyện nắng mưa vẫn vậy đã ngàn năm
Tôi nhớ em... những lần mưa gọi nắng
Mà nắng không về không biết chỗ nào thăm
Mình thăm nhau bằng vần thơ theo gót gió
Mỗi lần về gió thở mộng phù du
Đường mây bay hay những sáng sương mù
Em ở lại trong tôi tròn kỷ niệm
SN
Nắng chào xuân rồi giấu kín nụ cười
Vì biết em ngừng lại chỉ đôi lần
Lời yêu dấu để buồn hoài trong ký ức
Tôi cất hết lặng im vùng tiềm thức
Ướp màu xuân vị ngọt dấu yêu xưa
Nếu có lần rớt tay em hạt nắng
Tôi nhớ em khi nắng chợt qua mùa
Em ở lại ngàn đời sau... sau nữa
Chuyện nắng mưa vẫn vậy đã ngàn năm
Tôi nhớ em... những lần mưa gọi nắng
Mà nắng không về không biết chỗ nào thăm
Mình thăm nhau bằng vần thơ theo gót gió
Mỗi lần về gió thở mộng phù du
Đường mây bay hay những sáng sương mù
Em ở lại trong tôi tròn kỷ niệm
SN
MẤT NHAU TỰ THUỞ NÀO
Anh mĩm cười... giọt nắng chảy vào thơ Hong tóc gió bằng vần thơm hoa cúc Mùi cỏ mới cạnh nhà ai vừa cắt Như thơ anh, em kéo thẳng sợi dây chùng Thơ cũng biết vui thả vần ươm nắng Chữ cũng biết say mềm mại lạ thường Anh gặp em từ trong thơ dạo bước Nét môi cười hồn ẩn ngữ tơ vương Thơ là em hay em chính là thơ ? Hai là một không nơi nào lẫn lộn Anh tìm chữ ráp nụ cười hôm đó Vẫn còn nguyên... tim em nở nụ hồng Vẫn còn nguyên ...tim anh tròn nụ nhớ Cắn trên môi hạt vỡ nỗi buồn quanh Ồ thì ra chỉ là thơ ...có lẽ Vòng tay nhau mình mất tự thuở nào !...
SN
MẸ
Mẹ yêu ơi ! Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Con bây giờ tìm bóng Mẹ đâu đây
Ngày ra đi con hứa sẽ sum vầy
Đưa tay vẫy, Mẹ chào con lần cuối
Nơi xứ lạ con sống đời lưu lạc
Xa quê hương , con vẫn nhớ cội nguồn
Bao nhiêu năm, đời viễn xứ thật buồn
Con nào biết bóng Mẹ dần xa khuất
Ngày trở lại , một chiều thu vội vã
Mái hiên xưa còn đâu bóng Mẹ hiền
Mẹ yêu ơi ! Con nhớ Mẹ thật nhiều
Mẹ có hiểu cho lòng con , Mẹ hỡi !
Mẹ yêu ơi ! đây đóa hồng dâng mẹ
Đốt nén hương con quỳ trước mộ bia
Lòng tê tái ...con cầu mong cho mẹ
Chốn vĩnh hằng , Mẹ mãi mãi bình an !
SN ( 7- 2010)
Mẹ yêu ơi ! Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Con bây giờ tìm bóng Mẹ đâu đây
Ngày ra đi con hứa sẽ sum vầy
Đưa tay vẫy, Mẹ chào con lần cuối
Nơi xứ lạ con sống đời lưu lạc
Xa quê hương , con vẫn nhớ cội nguồn
Bao nhiêu năm, đời viễn xứ thật buồn
Con nào biết bóng Mẹ dần xa khuất
Ngày trở lại , một chiều thu vội vã
Mái hiên xưa còn đâu bóng Mẹ hiền
Mẹ yêu ơi ! Con nhớ Mẹ thật nhiều
Mẹ có hiểu cho lòng con , Mẹ hỡi !
Mẹ yêu ơi ! đây đóa hồng dâng mẹ
Đốt nén hương con quỳ trước mộ bia
Lòng tê tái ...con cầu mong cho mẹ
Chốn vĩnh hằng , Mẹ mãi mãi bình an !
SN ( 7- 2010)
GHÉ VƯỜN THƠ EM
Ghé vườn thơ em lụa là hoa gấm
Mưa cõng gió bơi về cõi hẹn hò
Không phải mùa xuân mà đầy hoa nở
Không phải hạ vàng mà nắng say hương
Anh ghé vườn thơ em cõi thiên đường
Trăng ươm mật, sao đa tình chớp mắt
Đêm lơ lửng ngân hà chìm say đắm
Tiếng con thơ bập bẹ tuổi hồng ân
Đây vườn thơ đây cõi mộng an lành
Có mẹ, có cha quê hương xanh ngát
Có lời dỗ dành yêu thương man mác
Nối gót chân nhau lên đỉnh tiên bồng
Có ngọn lửa hồng sưởi ấm đêm Đông
Bập bùng khơi câu ca dao nồng cháy
Thuyền chở trăng về vàng sông tình ái
Người đón vòng tay hoa gấm vàng son
Ghé vườn thơ em ca hát véo von
Gom giọt nắng chiều Đông tìm hơi ấm
Cám ơn người cám ơn đời đằm thắm
Cám ơn thơ ...lời tình tự trăm năm ...
Mưa cõng gió bơi về cõi hẹn hò
Không phải mùa xuân mà đầy hoa nở
Không phải hạ vàng mà nắng say hương
Anh ghé vườn thơ em cõi thiên đường
Trăng ươm mật, sao đa tình chớp mắt
Đêm lơ lửng ngân hà chìm say đắm
Tiếng con thơ bập bẹ tuổi hồng ân
Đây vườn thơ đây cõi mộng an lành
Có mẹ, có cha quê hương xanh ngát
Có lời dỗ dành yêu thương man mác
Nối gót chân nhau lên đỉnh tiên bồng
Có ngọn lửa hồng sưởi ấm đêm Đông
Bập bùng khơi câu ca dao nồng cháy
Thuyền chở trăng về vàng sông tình ái
Người đón vòng tay hoa gấm vàng son
Ghé vườn thơ em ca hát véo von
Gom giọt nắng chiều Đông tìm hơi ấm
Cám ơn người cám ơn đời đằm thắm
Cám ơn thơ ...lời tình tự trăm năm ...