Tuesday, June 24, 2014
Monday, June 23, 2014
THUỞ ẤY XA RỒI
Tiếng thời gian theo nhau về thuở ấy
Chạnh lòng nghe câu chuyện của ngày xưa
Rồi có thể về theo những chiều mưa
Làm mưa ướt chiều nay trên môi mặn
Tôi vẫn đó bên cạnh dòng sông vắng
Đếm thơ ngây theo dòng nước trôi xa
Gửi về em thấp thoáng những chiều tà
Trường làng cũ năm xưa mình thơ dại
Em còn nhớ những mùa hè nắng cháy
Hàng me xanh dưới bóng chỗ hẹn hò
Tay lạnh chân run mà không dám tỏ
Kể chuyện bao đồng trong đã ngoài e
Tình chỉ vậy mà tương tư xiết kể
Anh học làm thơ rải mộng gieo tình
Em nhặt chữ ghép vần yêu câm nín
Để giờ này hai ngã nhớ chia đôi
Trách rằng anh sao tình mình không lối
Không ngỏ lời cái thuở ấy em chưa
Em bây giờ không phải của ngày xưa
Tà áo trắng bụi trần hoen mưa gió
Vẫn bài thơ ngọt ngào thơm hương cỏ
Anh ghép thành vần lưu luyến mộng mơ
Cứ ngỡ mùa xuân đâu đó còn chờ
Tim sống lại tìm nhau bằng con chữ
Chạnh lòng nghe câu chuyện của ngày xưa
Rồi có thể về theo những chiều mưa
Làm mưa ướt chiều nay trên môi mặn
Tôi vẫn đó bên cạnh dòng sông vắng
Đếm thơ ngây theo dòng nước trôi xa
Gửi về em thấp thoáng những chiều tà
Trường làng cũ năm xưa mình thơ dại
Em còn nhớ những mùa hè nắng cháy
Hàng me xanh dưới bóng chỗ hẹn hò
Tay lạnh chân run mà không dám tỏ
Kể chuyện bao đồng trong đã ngoài e
Tình chỉ vậy mà tương tư xiết kể
Anh học làm thơ rải mộng gieo tình
Em nhặt chữ ghép vần yêu câm nín
Để giờ này hai ngã nhớ chia đôi
Trách rằng anh sao tình mình không lối
Không ngỏ lời cái thuở ấy em chưa
Em bây giờ không phải của ngày xưa
Tà áo trắng bụi trần hoen mưa gió
Vẫn bài thơ ngọt ngào thơm hương cỏ
Anh ghép thành vần lưu luyến mộng mơ
Cứ ngỡ mùa xuân đâu đó còn chờ
Tim sống lại tìm nhau bằng con chữ
Monday, June 16, 2014
Cánh thơ trôi
Sợi tóc bạc gợi lên từng nỗi nhớ
Một khoảng đời bỏ ngỏ phía sau lưng
Cất tiếng kêu thời gian ơi trở lại
Để không gian cho một lối đi về
Ai cũng có một khoảng thời thơ trẻ
Vậy mà sao ngóng mãi vẫn xa ngàn
Đêm thao thức , con chim buồn lẻ bạn
Tiếng kêu thương trong đêm tối lặng thầm
Trôi về đâu những hẹn ước xa xăm
Làn gió thoảng đưa thơ qua ngày tháng
Để thơ buồn...trôi nhè nhẹ lang thang
Bay bay mãi qua khung trời kĩ niệm
Một thời thương dẫu luôn hoài tìm kiếm
Vẫn mịt mù như giữa chốn hư vô
Xin thầm lặng giấu tình em ở đó
Để nỗi buồn rơi xuống cõi mênh mông ...
SN
SN
Tuesday, June 10, 2014
Quê hương
Nỗi lòng đau đáu về một bóng quê trong cùng tận tâm hồn của người con viễn xứ... dễ khiến nôn nao trông chờ những bước chân quay ngược trở về. Là niềm mơ ước, là những khắc khoải từ ngàn dặm sơn khê, luôn mỏi mắt ngóng mong về một trời quê thăm thẳm. Vâng ! Tất cả là tâm tình, là khát vọng...mà bất cứ ai trong mỗi chúng ta đều ấp ủ, khi đã không còn được nhìn thấy khóm trúc, bờ tre...không được đi về trên những con đê ngoằn ngoèo trơn trợt mà phảng phất hương nồng lúa mới. Tất cả... Là những thoáng đợi chờ vời vợi...một ngôi trường rộn rã tiếng cười của năm tháng xa xưa. Những mộng mơ...những e ấp thật nên thơ...cả ánh mắt len lén lặng thầm gửi trao về ai đó. Chùm Phượng hồng bên góc sân trường dường như luôn rực rỡ để nhắc thầm ta dù có muốn quên cũng không dễ chút nào. Những ngày vui thời học trò...để học...để chơi...dù có qua mau, nhưng vẫn góp nhặt cho đời người những kỷ niệm...dẫu nhạt nhoà mà vẫn mãi nằm yên trong tận cùng tiềm thức. Tất cả... Là những điều có thực...và chúng cứ im lặng mãi hoài trong góc khuất của tâm hồn không thể phôi pha. Tất cả.. Đã xa...và ta cứ luôn hoài mong, vọng tưởng ! ...
Kìa con sông quê vẫn êm đềm xuôi chảy...cho con thuyền nhẹ nhàng đưa mái đẩy mang đến cho cuộc sống nầy những hoa trái ngọt lịm thơm lừng... Buổi chợ trưa...Mẹ già mòn mỏi, còng lưng...vẫn luôn mơ ước những tốt lành và an vui cho đàn con thơ dại. ... ... Còn rất nhiều... Thật nhiều hơn... Có phải ? Để đong đầy trong ta hình bóng một... Quê hương
Nắng vàng rãi...rơi xuống chiều thương nhớ
Một bóng quê trong cùng tận tâm hồn.
Tóc pha sương dăm sợi lắm bồn chồn...
Nỗi mong ngóng về chân trời xa tắp.
Quê ! Quê ơi...
có điều gì được mất ?
Khi tháng ngày cứ vùn vụt trôi qua.
Ta vấp ngã giữa sáng_chiều_đôi nhánh...
Được gì không...vừa sớm đã xế tà ?
Cũng mong níu cuộc đời ta xa ngái...
Rồi bâng khuâng trong vũng nhớ hoàng hôn.
Ban mai đến, hạt nắng vàng lấp lánh...
Sao mịt mù bao nông nổi dại_khôn ?
Quê ta đó...
Ân tình cao vời vợi.
Bóng Mẹ già lủi thủi buổi chợ trưa
Manh áo cũ, vai sờn bao mảnh vá...
Rưng rức lòng ta...biết nói sao vừa !
Dòng sông in...bóng dừa nghiêng theo nắng
Con đường làng văng vẳng điệu ầu ơ...
Đồng lúa xanh thắm giọt mồ hôi
Mẹ
Quê !...
Quê ơi !
Ta nhớ đến bao giờ ?
Friday, June 6, 2014
Ngủ ngoan nhé
Trời quê Mẹ
nghìn trùng...
thăm thẳm !
Dẫu không một lần về thăm nơi hò hẹn …!
nghìn trùng...
thăm thẳm !
Dẫu không một lần về thăm nơi hò hẹn …!
Quê hương Tôi
đồng lúa xanh ngan ngát khắp mọi miền
Hồng hà,
Cửu Long dòng sông dài chín nhánh
Ký ức buồn !
Tiếng sáo diều như sa xuống thấp
Thấp đến gần chạm đất để rồi...
đồng lúa xanh ngan ngát khắp mọi miền
Hồng hà,
Cửu Long dòng sông dài chín nhánh
Ký ức buồn !
Tiếng sáo diều như sa xuống thấp
Thấp đến gần chạm đất để rồi...
rơi !
Vẫn tự nhủ thầm: đừng mơ nữa - Tôi ơi !
Ngày xưa ấy,
tuổi thơ rời rã...
nhớ !
Vẫn tự nhủ thầm: đừng mơ nữa - Tôi ơi !
Ngày xưa ấy,
tuổi thơ rời rã...
nhớ !
Thì cũng một lần dừng chân, dù có thể là bỡ ngỡ...
Hà Nội trời chiều,
bên Hồ Tây,
ngồi thẩn thờ và hờ hững đếm lá mùa Thu !
Lất phất mưa bay
đất Hà thành trầm lặng thế đấy ư ?
Để chợt thấy...
miền Nam
quê Tôi bình yên như cỏ.
Đồng lúa mênh mông
điệu hò ơ...quyện hòa theo gió
Thấm vào lòng người, vào cả góc hồn riêng.
Chiều !
Boston...
Rừng Thu phong vắng lặng thoáng chao nghiêng
Chắc chẳng thể nào êm đềm hơn rặng Phi lao trời Việt.
Cả khúc guitar thuở nào tha thiết...
Có một người vẫn lặng thầm dạo mãi tháng ngày qua !
Trà Vinh quê Tôi
không nguy nga,
lộng lẫy,
và tráng lệ như phố xá nơi đây
Mà sao lại ngất ngây, chan hòa nghìn thuở.
Ngủ yên nhé !
Ngày xưa ơi !
Tôi luôn thầm nhắc nhở...
Một trời thương
một trời nhớ - đất quê mình !
Áo trắng ngày nào phơi phới giữa bình minh.
Cho con đò cũ bên sông,
cứ mãi chờ mong và nhớ thương hoài câu hò hẹn !
Ngủ ngoan nhé !
Tôi ơi !
Một bến đời nguyên vẹn.
Ruộng bạt ngàn xa...
Khói lam chiều…
Dòng sông in...bóng dừa nghiêng theo nắng
Con đường làng văng vẳng điệu ầu ơ
Đồng lúa xanh...có con nghé nhỏ gọi đàn .
Subscribe to:
Posts (Atom)