Monday, July 15, 2013

Họa thơ


SEN HỒNG
Em có nhớ chiều Hồ Tây năm xưa 
Những cô bé học bài bên bờ cỏ 
Hương sen đẫm mái tóc mềm trong gió
Nắng tươi hồng trên má em xinh

Em có nhớ giọt nước tròn rung rinh
Đọng trên lá sen thơm bàn tay nhỏ bé
Nụ sen thắm ven hồ lay rất nhẹ
Ngỡ thật gần..mà chẳng hái được đâu..

Tuổi học trò theo năm tháng qua mau
Ta trở lại Hồ Tây thưở ấy
Trở lại với đầm sen chiều tháng bảy
Tìm lại cho mình chút nắng của mùa xưa

Hồ Tây chiều nay dịu nhẹ những làn mưa
Đầm sen thưở nào vẫn ngọt lành ngọn gió
Nhưng đã về đâu.. những nụ sen bé nhỏ
Về đâu rồi cô bé tuổi tròn trăng..

Em nghĩ gì mà ánh mắt bâng khuâng
Mùa sen đã qua rồi..
Mình qua thời thơ bé
Sao chiều nay má em hồng đến thế
Khi nhắc một người hái giúp nụ sen xưa...
CHU NGỌC


Hoạ bài SEN HỒNG

NHỚ LẮM
Nhớ , nhớ lắm chiều Hồ Tây năm ấy
Có cô bé hay ngồi bên bờ cỏ
Ánh mắt đăm chiêu trong chiều lộng gió
Ngắm hoàng hôn cho đôi má ửng hồng

Nhớ , nhớ lắm giọt nước buổi hừng đông
Trên cánh lá sen thơm mùi tinh khiết
Hái tặng em và bài thơ anh viết
Em mĩm cười giọt nắng chảy vào thơ

Tuổi ấu thơ theo năm tháng ai ngờ
Ngày trở lại tìm em nào đâu thấy
Yên ã Hồ Tây chiều buồn tháng bảy
Chỉ mình anh dạo bước nhớ mùa xưa !

Em về đâu khi trời lại đổ cơn mưa
Đầm sen thuở nào vẫn vươn mình đón gió
Em đã về đâu hởi người em bé nhỏ
Có nghe chăng gió thở mộng ngày thơ

Vẫn còn đây tim anh tròn nụ nhớ
Cắn trên môi hạt vỡ nỗi buồn quanh
Ồ thì ra chỉ là thơ có lẽ
Vòng tay nhau mình mất tự thuở nào !

Song Ngữ 7/13/2013