Cuối cùng... năm tháng cũng qua
Hoàng hôn đổ bóng , chiều tà chênh vênh
Ngàn xa, con sóng mông mênh
Mặt trời.... mây trắng bồng bềnh trôi đi
Còn không ?
thuở ấy ...những khi
Ngày xưa - xưa ấy
Chút gì...
Còn không ?
Nghìn thu
Mưa nắng quay vòng
Người ơi ta vẫn ....
Chờ mong khách về ?!
SN Trần
Năm đi qua, tháng đi qua
Nhìn lên tóc đã sương pha mất rồi
Đại dương con sóng cũng trôi
Dạt xa bờ cũ những ngoi ngóp lòng
Mặt trời đi trốn mùa đông
Vẫn còn
Thuở ấy....
Nắng trong mắt người !
Nghìn sau
Mưa nắng cứ rơi
Chân trời vẫn cứ
Chơi vơi ráng hồng !
Nuthanmattroi
* Bài chôm từ nhà NTMT về đây , rồi bỏ thêm mấy cái ảnh vào cho nó thêm tí mặn mà .
ANH VẪN BIẾT Anh vẫn biết thu về hong chút nắng Thơ em buồn cay đắng nhạt nhòa phai Sương điểm tóc lối mơ đường im vắng Chiều đi về giọt nắng rớt buồn thiu . Anh vẫn biết chiều em sương phủ trắng Hoa cúc xưa nghèn nghẹn những ân tình Ở bên kia cuối trời hoàng hôn lặng Có một người năm cũ đếm bâng khuâng . Anh vẫn biết dòng đời không về ngược Mang ta đi như nước chảy xa nguồn Em hối hả loay hoay theo dòng nước Chiều vào đêm khoảnh khắc lạnh bao trùm . Anh vẫn biết thu về rồi đi nữa Nhường gót Đông lạnh giá khúc thương sầu Thời xưa ấy đi qua không lần lựa Con đường qua vẫn cát bụi mà thôi! . Anh vẫn biết bộn bề đời ngắn ngủi Rượt thời gian mòn mỏi rã đôi chân Thương thương lắm những ngày xưa gần gủi Gửi vào mây tình nhỏ mộng xa vời… SN (8/8/2013)
Có một thời trong lắm mắt thơ ngây Anh nhớ không..những con chuồn ớt đỏ
Anh nhớ không những chiều bên bờ cỏ
Mải bắt chuồn..mực sánh tím đầy tay..
Có một thời hồn nhiên như gió mây
Sợi chỉ buộc ngang con chuồn cánh mỏng
Ta chưa hiểu ngoài kia là trời rộng
Chưa biết có ngày ..đôi ngả mịt mù xa..
Có một thời thơ ấu đã đi qua
Vẫn da diết giữa ngọt lành kí ức
Vẫn đằm thắm gọi về miền thao thức
Cánh chuồn hồng trong nắng sớm.. chao nghiêng..
Giờ đã xa rồi, thưở ấy bình yên
Xin thương mãi cánh chuồn xưa, thơ bé
Biết không anh, giữa ngàn trùng dâu bể
Ta giống chuồn xưa, cánh mỏng ở trong đời !
Bài họa CÓ NHỮNG NGÀY Có những ngày thơ thẩn ngắm áng mây Trời trong veo… Sao mang đầy nỗi nhớ Thổn thức trong tim, ngấm từng hơi thở Sống là đây… …mơ mộng cũng là đây
Có những ngày lãng đãng dưới hàng cây Gió vi vu…như Âm thầm đón nắng Khúc nhạc lúc vui, lúc buồn xa vắng Cánh chuồn xưa quay quắc …đẫm dòng thơ
Có những ngày trong buổi sáng tinh mơ Giọt sương đọng trên cành hoa e ấp Cơn gió từ đâu Mang hương bay tràn ngập Cho má em hồng… …ngây ngất hồn anh
Có những ngày phố bỗng vắng tanh Là những ngày không có em ở đó Ngày không em.. Từng cành cây ngọn cỏ Nhuốm màu vàng như mãi nhớ về nhau
Giờ đã xa rồi thuở ấy có nhau Tuổi hoa niên với tháng ngày say đắm Cánh chuồn xưa nay đã thành kỷ niệm Nhớ không em những năm tháng xa vời . Song Ngữ Trần
Em gom lại một chút vàng hoa nắng
Gửi về miền thương nhớ thưở xa xưa
Anh thấy không, trong chiều thu xa vắng
Nắng vẫn rưng rưng vàng tận đến bây giờ
Em bớt lại của chiều thu trở gió
Một chút dịu dàng se lạnh sắc heo may
Anh thấy không dẫu muôn trùng cách trở
Êm dịu gió thu man mác những tháng ngày..
Em giữ lại chút nồng nàn hoa sữa
Gói vào đêm chờ đợi thưở hoa niên
Anh thấy không hương ngọt lành thương nhớ
Vấn vương hoài ... năm tháng triền miên..
Em gửi muộn màng vào chiều thu bình yên
Chút trong veo của một thời áo trắng
Anh thấy không..biết bao điều thầm lặng
Dẫu chẳng thành lời..vẫn đằm thắm trong nhau
Một chút ngậm ngùi.. một chút đớn đau
Em giữ lại cho riêng mình anh nhé
Để giữa biệt ly, giữa cuộc đời dâu bể
Vẫn nồng nàn..sâu lắng..một miền thu!
CHU NGỌC
MIỀN THU ẤY
( Họa thơ CHU NGỌC )
Dường đâu đây
như khúc xuân vừa trổi
Lời con tim quyện gió hát tình ca
Có phải em người thi sĩ miền xa
Gom giọt nắng
chan hòa tình lưu luyến
Thu xa vắng ngồi
nghe em kể chuyện
Chuyện
của lòng quay quắt một mùa thơ
Bao năm đi khắc lại mỗi vết chờ
Con tim ấy ngu ngơ bao lần khóc
Lòng vẫn vậy bụi mù cơn gió lốc
Người em xưa
dáng ngọc ở trong thơ
Bao năm đi còn đó mỗi giấc mơ
Cùng giọt nắng vỗ
bờ môi khao khát
Bao năm đi cứ ngỡ mình lưu lạc
Góc chiều xưa
bóng gặp bóng rơi đầy
Gìữem nhé… những ngày cũ thơ ngây
Nay dù xa mây khói vẫn
tuyệt vời
Chút ngậm ngùi quyện chút nhớ chơi vơi Lặng
thầm nghe thương nhớ rủ
nhau về
Miền thu ấy… những lần đắm hồn mê
Đẹp như thuở
tuổi đời xanh mộng mị …
Ta đi qua đời nhau Nắng không còn vàng nắng Hạt bụi trăm năm lấp một góc đời Ngày chẳng là ngày Đêm chẳng phải đêm Chỉ lấm tấm hạt mưa mềm ướt nhớ Tận cùng miền trăn trở Cuốn trọn nụ cười Trôi sạch một dòng sông... Ta đi qua đời nhau Đón mấy dòng nghiệt ngã Để giờ này đôi ngã siết đau thương Một vòng tay đan muôn khúc đoạn trường Em trở về lòng biển đêm gào sóng Tôi ở lại rừng gầm thét một vết thương Sóng trườn sóng Con thú đói chạy rong Ngày, tháng ,năm ...vô tình ngông ngọn gió Ta đi qua đời nhau xác xơ cỏ úa Hoa lá quên mùa ,đồng lúa quên mương Quanh quẩn ngày tìm lại chút yêu thương Tìm vụng vại hôn mùi hương còn vương đâu đó Vẫn ngày qua đêm tới Nắng cháy da người quên hạ nồng nàn Thu sẽ về ngang Thu da diết thả mây ngàn về thăm vũ trụ Ta đi qua đời nhau Thăm ngàn giấc ngủ Khép mộng vàng...